Kiếp trước nữa của cô chắc là một tinh linh cải trang thành yêu tinh cây bắp cải, không thì sao lại yêu nông nghiệp đến thế.
Đã quá giờ trưa, ánh nắng càng lúc càng gay gắt.
Bất giác, ngày đầu tiên đã trôi qua được một nửa.
Giang Nhập Niên thu hoạch rau củ xong, trong ba lô lại tích thêm không ít nguyên liệu. Đợt gieo hạt thứ ba, cô chỉ trồng một ít hành, gừng và tỏi. Cô dự định tranh thủ chiều nay ra ngoài thăm dò lần nữa, nên không có thời gian quay về từng giai đoạn để dỗ dành đám hạt giống, cũng không còn nhiều nước để tưới. Dù sao mấy thứ gia vị này dùng không nhiều, thu hoạch ít một chút vẫn đủ.
Cô đưa cho Lê Phù một xấp giấy, bảo cô ấy tự do sáng tạo, vẽ vài tờ tờ rơi quảng cáo.
Sau đó, Giang Nhập Niên cầm bình nước và leo lên lưng thỏ khổng lồ, cô nhướng mày gọi Bạch Diệp Huyền: "Sư phụ, người đi với con."
"?!" Lê Phù cắn cả đầu bút, mặt mày không phục nói: "Dựa vào đâu mà chỉ dẫn sư phụ theo, chị cũng muốn đi cùng!"
Bạch Diệp Huyền khẽ vén tay áo, phong thái tiêu sái, khí chất siêu phàm mà cười nhạt nói: "Đương nhiên là A Niên đi cùng vi sư thì yên tâm hơn."
"Chuẩn luôn." Giang Nhập Niên gật đầu tán thành: "Da dày thịt béo, làm bia đỡ đạn mới an toàn."
Bạch Diệp Huyền: "?"
Thỏ khổng lồ có thân hình to lớn nên chở hai người vẫn dư dả.
Bạch Diệp Huyền từng ngồi hồ lô từng bay bằng kiếm, nhưng đây là lần đầu tiên cưỡi thỏ. Ông một tay cầm kiếm, ngồi ngay ngắn trên sống lưng thỏ mà không dám động đậy. Bởi vì ngay phía trước ông chính là tiểu đồ đệ đang chăm chú nhìn ngó xung quanh, dù hai người tuổi tác và bối phận cách biệt, nhưng nam nữ vẫn khác biệt nên ông vẫn lo sẽ lỡ tay đụng phải Giang Nhập Niên.
Ông đoán, chắc Giang Nhập Niên cũng nghĩ như vậy.
Chứ sao cô lại cứ ngồi thẳng đơ, giữa hai người còn giữ khoảng cách gần mà không gần, xa mà chẳng xa?
Thấy cô gầy gò đến mức sắp trượt khỏi cổ thỏ, Bạch Diệp Huyền vội đỡ lấy khuỷu tay cô và nói: "A Niên, ngồi lui sau ra chút, vi sư không sao đâu."
"Ồ không cần, con cố ý ngồi như vậy đó." Giang Nhập Niên vung tay rất thoải mái, nói: "Ngồi vậy thì nếu phía trước có nguy hiểm, con có thể núp sau đầu thỏ. Nếu phía sau có nguy hiểm thì có sư phụ đỡ đạn, dù thế nào cũng không bị thương được."
Bạch Diệp Huyền: "..."
Giang Nhập Niên hoàn toàn không thấy có gì không ổn. Dù sao mọi người đều bắt đầu lại từ đầu, thanh máu của Bạch Diệp Huyền dày đến mức có thể tự hồi phục khi bị đánh, chứ nếu là cô mà chết thì nguyên cái Thanh Sơn Tông cũng chẳng sống sót nổi.