Quyển 1 - Chương 10

Xuyên Không: Toàn Tông Môn Ở Mạt Thế Mở Quán Trọ

Đồng Hoa Tiên Trà 11-11-2025 21:07:05

Giang Nhập Niên không tin, cô cẩn trọng tiến thêm vào trong. Bất chợt phát hiện phía xa có vài mảng xanh nhạt và điều đó có nghĩa là, rất có thể ở đó có nguồn nước! Cô quay đầu ước lượng khoảng cách, hiện giờ đang ở vị trí chính giữa giữa chỗ nghi có nguồn nước và quán trọ Thanh Sơn. Nếu dọc đường gặp nguy hiểm, cô chỉ cần chạy thì vẫn kịp quay về nơi trú ẩn. Cô siết lại dây lưng và hạ thấp người xuống. Vóc dáng cô vốn nhỏ nhắn, gần như có thể ẩn mình hoàn toàn trong bụi cỏ lác. Từng bước chậm rãi và yên lặng tiến về phía trước, cô vừa vạch từng bụi cỏ khô sắc nhọn, vừa tiện tay nhét thêm vài nắm vào ba lô. Cuối cùng, đầu ngón tay chạm vào lớp cỏ mềm mượt còn hơi ướt. Cô kìm nén cơn phấn khích và nhào người về phía trước, là một con sông nhỏ! Mặt nước yên ả, bờ sông đục ngầu, có thể lờ mờ nhìn thấy đá cuội và rong rêu dưới đáy. Ở ngoài mỗi giây là thêm một phần nguy hiểm, Giang Nhập Niên không kịp xác định nước có dùng được hay không, cô nhanh chóng rút bình tưới ra lấy đầy bình nước. Sau khi nhét bình nước vào ba lô thì cả người cô nhẹ bẫng hẳn, dù chân vẫn run rẩy như sắp khuỵu xuống. Mặt cô đỏ bừng, cứ như vừa chạy bộ suốt một giờ không nghỉ. Thuộc tính khởi điểm kiểu gì mà vô lý thế không biết! Chỉ một bình nước thôi mà đã khiến cơ tay rung lẩy bẩy. Trước kia ở Thanh Sơn Tông, một mình cô gánh tám thùng nước cũng chẳng hề hấn gì! Nghĩ lại mà thấy buồn cười. Vừa nãy còn tính nếu gặp nguy hiểm thì sẽ quay về quán trọ ngay, giờ nhìn lại thì đợi đến khi khoai tây biết đi, chắc lũ tang thi cũng ăn chay hết rồi, chứ cô thì vẫn đang đứng tại chỗ và di chuyển từng bước! Bỗng nhiên, sau lưng vang lên tiếng động lạ. ... Không thể nào. Mới chỉ vừa rời khỏi khu vực đó có mấy bước, chẳng lẽ lũ quạ ở đây lan tin còn nhanh hơn internet? Cổ cô cứng đờ và xoay đầu lại như một cái máy... Chỉ thấy cách đó ba bước, có một con thỏ khổng lồ cao gần bằng nửa người, đôi mắt nó phát ra ánh sáng màu xanh lục và đang nhìn chằm chằm về phía này. Toàn thân con thỏ có cơ bắp cuồn cuộn, đôi tai dựng đứng đầy cảnh giác. Chiếc răng cửa vốn nên đáng yêu giờ lại như có thể cắn nát cả đầu con người còn sống. Móng vuốt mọc ra những chiếc gai sắc bén và bấu chặt lấy mặt đất. Giang Nhập Niên: "..." Thảo nguyên có thỏ thì chẳng có gì lạ, còn có thể bắt về mở rộng nông trại. Nhưng nếu là thỏ dị hóa thì người bị bắt về sẽ là cô.