Chương 26

Trọng Sinh Mạt Thế, Có Nổi Điên Cũng Rất Bình Thường

Nhất Mai Viên Tử 16-09-2025 11:28:15

Nam Tinh suýt bật cười thành tiếng. Sao vợ anh lại đáng yêu thế này? Chụp xong tấm ảnh với sau gáy, anh lại bảo Bán Hạ lấy nhẫn đính hôn ra đeo vào, sau đó chụp cận cảnh đôi tay hai người đang đeo nhẫn. Bán Hạ nghi hoặc nhìn anh: "Có phải trên mạng lại có chuyện gì không?" Ngoài chuyện đó ra, cô thực sự không nghĩ ra lý do gì cho hành động kỳ lạ này. Nụ cười của Nam Tinh khựng lại một chút, anh cẩn thận quan sát cảm xúc của Bán Hạ, chắc chắn cô không để tâm mới ậm ừ: "Ừm... đúng là có nhưng không nghiêm trọng đâu, em đừng lo." Bán Hạ hờ hững "ồ" một tiếng, rồi nhẹ nhàng tháo nhẫn cất vào hộp trang sức, sau đó lại cất vào không gian. Chiếc nhẫn này là Nam Tinh tự tay thiết kế, bên trong khắc tên viết tắt của hai người. Chỉ tiếc là sau khi cô bị bệnh, ngón tay gầy rộc đi, đành phải cất tạm. Nam Tinh ngập ngừng giây lát, rồi giải thích: "Còn nhớ Lý Tử Hạo mà Tô Diệu từng nói không? Tin tức hắn bao nuôi đại gia bị paparazzi khui ra rồi, giờ lôi anh ra làm lá chắn." Điều anh không nói là, Lý Tử Hạo không biết moi đâu được đoạn clip họ từng va chạm với đứa trẻ con trong lúc ăn uống, rồi dùng video đó mua lượt hot search. Dưới video, không ít người ác miệng mỉa mai ngoại hình của Bán Hạ, còn quả quyết đoán rằng Nam Tinh sẽ sớm chia tay cô. Nực cười! Chưa nói đến chuyện họ là thanh mai trúc mã gần hai mươi năm, lúc Bán Hạ nằm hôn mê suốt bảy tháng trong bệnh viện anh cũng chưa từng nghĩ đến chuyện chia tay. Giờ cô tỉnh lại, làm sao anh nỡ rời xa? Huống chi, trong mắt anh, Bán Hạ chưa từng xấu. Cô mãi mãi là hình mẫu hoàn hảo trong thẩm mỹ của anh. Chuyện trên mạng đối với Bán Hạ giờ chẳng khác nào kiếp trước nhưng cô biết Nam Tinh rất để ý chuyện cô bị người khác đàm tiếu, nên cũng không hỏi anh định làm gì, chỉ gọi Kim Tử và Ngân Tử lại nằm bên cạnh, rồi tựa người vào đùi Nam Tinh vừa chải lông cho chúng vừa thư giãn. Nam Tinh dịu dàng nhìn cảnh tượng yên bình giữa người – mèo – chó, rồi mở biểu tượng Vblog đã lâu không đụng đến. Máy lập tức đơ toàn tập vì lượng tin nhắn khổng lồ. Vài phút sau, anh khởi động lại máy rồi mở lại Vblog nhưng điện thoại lại tiếp tục treo máy. Đơ ba lần liên tiếp, anh dứt khoát bỏ cuộc, nhìn điện thoại với vẻ bất lực: Không biết là nên thay máy hay do tin nhắn thật sự quá nhiều? Đúng lúc định ném điện thoại sang bên, Tô Diệu gọi video tới: "Yo, đang phơi nắng với vợ đấy à! Cuộc sống quá hưởng thụ rồi!" Anh ta liếc nhìn Bán Hạ người chỉ lộ nửa lưng trong khung hình rồi hỏi: "Bán Hạ hồi phục đến đâu rồi?" Nghe đến tên cô, khóe môi Nam Tinh lập tức cong lên: "Dưỡng thêm một hai tháng nữa là có thể đi lại được!" Thực ra bây giờ Bán Hạ đã có thể vịn tay anh mà chậm rãi bước vài bước. Tô Diệu phá lên cười: "Chúc mừng chúc mừng! À mà, có phải vừa nãy Vblog của cậu bị đơ vì tin nhắn không? Khuyên thật, bỏ luôn đi, tin cậu online chỉ trong vài phút đã leo lên hot search rồi, giờ Vblog sập backend luôn rồi kìa!" Nam Tinh chỉ biết ôm trán bất lực. Anh thật không ngờ lại làm ầm ĩ đến vậy. Tô Diệu cười khoái chí: "Đúng là đỉnh lưu có khác, rút khỏi giới rồi mà vẫn gây chấn động. Tối nay khối người trong giới sẽ nghiến răng nghiến lợi rủa thầm cậu cho xem!" Tuổi thơ của Nam Tinh không may mắn nhưng từ khi năm tuổi bước vào giới giải trí, sự nghiệp của anh cứ như được buff full chỉ số, phim nào cũng hot, giải thưởng càn quét.