Trọng Sinh Mạt Thế, Có Nổi Điên Cũng Rất Bình Thường
Nhất Mai Viên Tử16-09-2025 11:28:15
Bán Hạ gật đầu chậm rãi: "Càng sớm càng tốt, bán lỗ cũng được. Sau này, tiền chẳng còn giá trị gì."
Giai đoạn đầu tận thế, tiền tuy mất giá nhưng vẫn còn mua được đồ. Đến giai đoạn sau, dùng để đốt sưởi còn bị chê cháy không nổi. Nam Tinh thấy cô hơi đáng yêu, không kìm được đưa tay xoa đầu cô, tóc vừa mọc ra lún phún, hơi cứng, đâm tay một chút.
Sáng hôm sau.
Nam Tinh đẩy bản hợp đồng trên bàn tới trước mặt người phụ nữ tóc vàng: "Cô Lilith, đây là thành ý của tôi, cô thấy thế nào?"
Anh và Bán Hạ tích trữ hàng hóa quá chậm, mà một số thứ thì người bình thường không thể mua số lượng lớn được. Vì thế hôm qua khi mua vũ khí, anh đã nhờ cha của Mike giúp kết nối, Lilith chính là trung gian ông ta giới thiệu.
Nghe nói chỉ cần trả giá đủ cao, Lilith có thể tìm được bất kỳ thứ gì, và quan trọng là cô rất kín miệng, tuyệt đối không để lộ thông tin khách hàng. Lilith mở hợp đồng, vừa nhìn đã thấy phần thù lao: năm mươi triệu nhân dân tệ, đổi sang tiền M khoảng 6,91 triệu.
Cô ta hơi nhướng mày, không ngờ lần này trả giá cao đến vậy nhưng thù lao hậu hĩnh đồng nghĩa với rủi ro lớn. Lilith không để lòng tham làm mờ lý trí, nhanh chóng lật sang trang tiếp theo.
Trang kế và hơn hai mươi trang tiếp theo, toàn bộ là danh sách vật tư mà Nam Tinh và Bán Hạ cần, tổng trị giá 500 triệu. Càng xem sắc mặt cô ta càng nghiêm túc, đi quanh phòng ba vòng mới quay lại ngồi xuống, có chút bực bội lục túi lấy điếu thuốc.
Nam Tinh vội ngăn lại: "Xin lỗi, vợ tôi cơ thể yếu, không chịu được mùi thuốc. Hay là chúng ta ra ngoài ăn chút bánh ngọt, một tiếng nữa quay lại bàn tiếp nhé?"
Lilith tiện tay ném bật lửa và thuốc lên bàn: "Không cần, tôi nhận ủy thác. Nhưng có vài món phải mất một tháng mới chuẩn bị xong, anh chấp nhận chứ?"
Nam Tinh cau mày suy nghĩ một lúc: "Được nhưng cô nhất định phải đảm bảo chất lượng!"
Lilith nhếch môi cười, ánh mắt đầy kiêu ngạo: "Yên tâm, tôi, Lilith không đến mức thiển cận đến nỗi tự tay đập nát bảng hiệu vàng của mình! Ngoài ra, tiền đặt cọc phải chuyển trước một nửa!"
Nam Tinh biết rõ quy tắc của giới này, đưa ra tấm chi phiếu đã chuẩn bị sẵn.
Lilith nhìn con số trên tấm chi phiếu, hài lòng nở nụ cười: "Ông chủ cứ yên tâm, tôi về bắt tay làm việc ngay!" Dứt lời, cô ta đi một mạch trên đôi giày cao gót mười phân, đầy khí thế.
Bán Hạ nhìn theo bóng lưng cao ráo cùng đôi chân dài của cô ta, ánh mắt đầy ngưỡng mộ. Sau khi con người tiến hóa dị năng, vóc dáng cũng thay đổi theo, có người cao lên, có người thấp xuống, có người béo ra, có người gầy đi muôn hình vạn trạng.
Kiếp trước của cô khá xui xẻo, sau khi thức tỉnh dị năng hệ mộc thì chiều cao tụt thẳng mười phân, còn chưa tới mét sáu, bị xếp vào hàng "bé dễ thương"!
Nam Tinh thở dài đầy oán thán: "Cô ta có gì đẹp đâu chứ?"
Đôi mắt Bán Hạ sáng rực: "Chị đại, chân dài!"
Nam Tinh bế cô lên đặt vào lòng, cúi đầu hôn nhẹ: "Anh không khí chất? Anh không có chân dài à? Em nhìn anh mãi chán rồi sao?"
Một lúc sau, Bán Hạ thở dốc, tựa vào vai anh khẽ giọng nhận sai: "Em hứa từ giờ không nhìn người khác nữa."
Lilith phân công nhiệm vụ cho cấp dưới theo danh sách: "A Đại phụ trách thu mua thuốc men và thiết bị y tế, ngân sách 70 triệu!"
"A Nhị, A Tam, A Tứ phụ trách mua thực phẩm, ngân sách 200 triệu!"
"A Ngũ lo phần đồ dùng cho thú cưng, ngân sách 30 triệu!"
"A Lục phụ trách hàng tiêu dùng hằng ngày, ngân sách 100 triệu!"
"A Thất đi mua máy phát điện và nhiên liệu, ngân sách 20 triệu!"
"Tiểu Bát mua thuốc lá, rượu, đường, muối, ngân sách 30 triệu!"
"Tiểu Cửu lo phần hải sản, ngân sách 50 triệu!"
"Còn tôi chịu trách nhiệm tìm kho chứa và tổng điều phối!"
Lilith quét mắt nhìn từng người, ánh nhìn sắc lạnh: "Ông chủ trả rất hậu hĩnh, tất cả phải đảm bảo chất lượng, tuyệt đối không được làm ăn gian dối! Ai mà dám làm mất mặt tôi, tôi sẽ đập nát đầu kẻ đó!"
Từ A Đại đến Tiểu Cửu đồng thanh: "Yên tâm đi, đại tỷ! Bọn em nhất định hoàn thành đúng hạn!"
Chờ đám thuộc hạ rời đi hết, Lilith hiếm khi lộ ra vẻ khó hiểu, nhìn danh sách trong tay. Mua lắm thứ thế này, chẳng lẽ tận thế sắp tới rồi?
Mặc kệ, dù tận thế cũng không cản nổi tôi kiếm tiền. Cuối cùng cô ta nghĩ vậy.
Cùng lúc đó, hai người vừa tình tứ xong lái xe tới khu trung tâm ô tô. Quản lý cửa hàng nuốt nước bọt, giọng hơi run: "Anh nói... anh muốn mua mười chiếc xe địa hình Unimog?"
Nam Tinh điềm nhiên gật đầu: "Đúng. Ngoài ra tôi cần cải tạo lại: thân xe, kính, lốp đều phải thay bằng vật liệu chống nổ chuyên dụng; hệ thống động lực đổi thành hỗn hợp xăng điện khí. Phải đảm bảo xe vận hành bình thường ở nhiệt độ âm bảy mươi độ."
"Sơn ngoài vẫn giữ màu đen tuyền, nội thất đổi thành loại êm ái nhất. Còn phải lắp đặt hệ thống camera không góc chết và camera hành trình... phải xong trong vòng một tháng."
Lần đầu băng hàn chỉ xuống âm bốn mươi độ nhưng từ năm thứ ba tận thế, nhiệt độ ngoài trời sẽ tụt xuống hơn âm bảy mươi. Quản lý cửa hàng lau mồ hôi trán: "Một tháng thì hơi gấp..."
Nam Tinh: "Tôi có thể trả thêm tiền!"
Quản lý: "Vâng ạ!"
Nam Tinh: "Ngoài ra tôi cần thêm năm mươi bộ dụng cụ sửa chữa, cùng các phụ tùng như động cơ, ly hợp, giảm xóc."
Bán Hạ từng nói, sau các đợt siêu lạnh và siêu nóng, đa số đường xi măng, đường nhựa đều hư hỏng nặng, thêm cả sự phá hoại của động thực vật biến dị, mặt đường khắp nơi sẽ toàn hố sâu và đá vụn, xe trong điều kiện ấy rất dễ hỏng. Vậy nên dụng cụ sửa xe và phụ tùng là thứ bắt buộc phải có!
Quản lý cửa hàng: "Được, vậy chúng ta ký hợp đồng nhé?"
Chỉ cần chi đủ tiền, khách hàng là thượng đế!