Chương 9.2: Không quen biết

Tôi Thừa Kế Nông Trường Vạn Giới Của Ông Nội

Nhị Đinh 16-10-2025 20:54:41

Dưới sự chỉ huy của Nguyên Bá, Tiêu Dao bận rộn bay qua bay lại trong không gian, không nghỉ lấy một giây. Mảnh nông trại vốn còn trống trải nhanh chóng được gieo hạt, sau đó tưới nước đầy đủ. Ngay mảnh đất gần cô nhất, nước vừa tưới xuống, mầm cải bó xôi non xanh đã nhú lên với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường! Có thêm những chấm xanh mơn mởn điểm xuyết, cả nông trại lập tức tràn đầy sức sống. Hương thơm nhàn nhạt của cây cỏ bay trong gió khiến người ta cảm thấy thư thái dễ chịu. Nguyên Bá đi một vòng quanh nông trại, càng nhìn càng hài lòng. Ngước mắt thấy Tiêu Dao vẫn bận bịu không ngừng, cô giơ tay vẫy vẫy. "Ở đây không còn việc gì nữa, tôi ra ngoài trước nhé?" Nông trại đã có Tiêu Dao quản lý, cô không cần lo lắng nhiều. Ngược lại, ở thế giới thực còn bao nhiêu việc phải lo liệu. "Đi đi đi! Nhớ ngủ sớm đấy!" Cây bút lông bận rộn đến nỗi không buồn quay đầu lại, chỉ phất tay đuổi đi như đuổi trẻ con. Nguyên Bá bật cười khẽ, đặt tay lên nốt ruồi đen trên cổ tay, thân hình lóe lên rồi biến mất khỏi nông trại. Mà ngay lúc này... Tiêu Dao quay đầu lại, trên gương mặt già nua dần hiện lên nụ cười hài lòng. Nó nhìn theo hướng Nguyên Bá vừa biến mất thật lâu, sau đó mới xoay người tiếp tục công việc. Trở lại phòng, Nguyên Bá nhìn đồng hồ, mới hơn tám giờ. "Vào trong có vài phút thôi mà." Dù ý thức cô ở trong nông trại, nhưng thân thể vẫn nằm yên trên giường, dường như thời gian trôi rất chậm. Theo cách chuyển đổi này, một tháng ngoài đời thực đối với nông trại, cũng gần tương đương với bốn mùa luân chuyển như bình thường. Còn về những bí ẩn khác của hệ thống, chắc phải đợi khi nông sản thu hoạch đem bán mới có thể khám phá tiếp. Trong phòng yên tĩnh. Nguyên Bá xoay người, mở điện thoại, vừa nằm vừa lên mạng tìm kiếm công ty sửa nhà. Nhà cũ tuy không bị dột, nhưng cần sửa sang gấp. Vừa chọn được hai công ty có vẻ đáng tin để so sánh, đột nhiên WeChat nhảy ra một tin nhắn. Người gửi là Giang Vi. [Vi Vi: Nghe nói cậu đi xem mắt với Tằng lão tam hả?] Nguyên Bá sững người, không hiểu sao Giang Vi – người mà cả nửa năm nay không liên lạc – lại biết chuyện này. Tên đầy đủ của Tằng lão tam là gì cô chẳng nhớ nổi, nhưng tin đồn về anh ta thì cô nắm rõ. Anh ta là con riêng của Tằng Thâm, nhưng mẹ anh ta lại là một người phụ nữ cực kỳ có thủ đoạn. Khi anh ta mới sinh ra, bà ta đã tìm cách đăng ký hộ khẩu cho anh ta dưới tên một người bác họ của Tằng gia đang bệnh nặng. Sau đó, bà ta thành công leo lên vị trí chính thất, Tằng lão tam cũng từ đó trở thành một sự tồn tại ai cũng ngầm hiểu trong Tằng gia. Khi người bác ấy qua đời, anh ta lập tức đóng kịch nhận Tằng Thâm làm cha nuôi. Nhờ chiêu trò này, anh ta đường hoàng bước vào Tằng gia, trở thành Tam thiếu gia Tằng thị. Người này quanh năm suốt tháng chìm đắm trong mây mưa trăng gió, còn cái chức vụ trong tập đoàn Tằng thị cũng chỉ là hư danh. Nhưng vì Tằng Thâm cưng chiều, độ đãi ngộ của anh ta còn cao hơn cả hai vị thiếu gia chính thống của Tằng gia. Loại công tử ăn chơi trác táng như vậy, nhà nào có chút gia thế cũng chẳng đời nào để con gái mình cưới về. Vì thế, Tằng Thâm đành phải hạ tiêu chuẩn, nhắm tới các đối tác làm ăn. Một cuộc hôn nhân chẳng khác nào nhảy vào hố lửa, vậy mà vẫn có không ít kẻ như Nguyên Chấn Giang, vì muốn bám víu Tằng thị, mà sẵn sàng đưa con gái vào tròng. Nhưng nhà họ Nguyên đời nào để Nguyên Nhược Tình, con gái ruột của Giang Lệ Lệ, gả đi? Vậy nên... Nguyên Bá trở thành ứng cử viên sáng giá nhất. Đáng tiếc... Mấy hôm trước, bảo mẫu của Nguyên gia đã kể cho cô nghe chuyện này. Khi thấy Nguyên Chấn Giang thao thao bất tuyệt thổi phồng mọi thứ lên tận mây xanh, cô chỉ nhếch môi lạnh lùng chờ xem ông ta còn bịa đến đâu. Đợi ông ta nói xong, cô chẳng thèm quan tâm, chỉ buông một câu: "Tôi dọn ra ngoài." Vậy nên, đối với Tằng lão tam, cô chẳng có chút hứng thú tìm hiểu. [Nguyên Bá: Đúng là có chuyện đó thật! Nhưng tôi từ chối rồi. ] Dường như Giang Vi vẫn đang đợi tin nhắn, vì ngay khi cô vừa gửi, đối phương lập tức trả lời. [Vi Vi: Thế cậu có quen Tằng Khâu Bạch, con trai cả của Tằng gia không?] Nguyên Bá còn chưa kịp đáp, một tin nhắn nữa đã tới ngay sau đó. [Vi Vi: Cậu có thể giới thiệu anh ấy cho tớ được không?] Nguyên Bá càng thấy kỳ quái. [Nguyên Bá: Không quen... ] Thấy Giang Vi sốt sắng như vậy, Nguyên Bá cũng lười hỏi lý do. Vừa bấm gửi, bên kia đã nhảy ra một đoạn tin nhắn thoại dài hơn 50 giây. Cô bấm nghe. Giọng Giang Vi vang lên, ngọt như rót mật. Chỉ trong giây lát, toàn thân Nguyên Bá nổi da gà, từ sống lưng lan đến tận mặt. Đây mà là Giang Vi mà cô quen sao? Cố gắng giữ bình tĩnh, cô tiếp tục nghe hết đoạn tin nhắn. Thì ra, bố của Giang Vi cũng có suy nghĩ y hệt Nguyên Chấn Giang, chẳng ngần ngại đẩy con gái mình vào cuộc hôn nhân này. Nhưng khác với Nguyên Bá, Giang Vi không phản đối. Cô ấy thật sự đã đến Tằng gia một chuyến, nhưng vừa nhìn thấy Tằng lão tam, cô ấy lập tức chán ngán. Ngược lại, một bóng dáng vừa bước vào phòng khách đã thu hút toàn bộ sự chú ý của cô ấy – Tằng Khâu Bạch. Ngay khoảnh khắc ấy, cô ấy đã bị gương mặt lạnh lùng của anh cuốn hút. Lúc đó, Tằng Khâu Bạch đưa mắt quét một vòng phòng khách, sau đó sải bước tới chỗ Nguyên Chấn Giang. Câu đầu tiên anh hỏi chính là: "Con gái lớn nhà ông đâu?" Nguyên Chấn Giang ú ớ cả buổi vẫn không nói ra được câu trả lời nào hợp lý. Tằng Khâu Bạch bỗng nhiên bật cười, sau đó dứt khoát quay lưng rời khỏi Tằng gia. Từ đầu đến cuối, vợ chồng Tằng Thâm chẳng dám hó hé lấy một lời. Ngay khoảnh khắc đó, Giang Vi liền đoán ra vị thế của Tằng Khâu Bạch trong Tằng gia, trái tim cô nàng nghiêng hẳn về một phía. Cô ấy nghĩ rằng Nguyên Bá chắc chắn quen biết Tằng Khâu Bạch, nên mới nhắn tin hỏi. Nhưng vấn đề là... Tằng Khâu Bạch... là ai?