Chương 13.1: Giao dịch tự do

Tôi Thừa Kế Nông Trường Vạn Giới Của Ông Nội

Nhị Đinh 16-10-2025 20:54:41

Vừa mua xong gia vị, số dư tài khoản của Nguyên Bá chỉ còn vỏn vẹn tám mươi lăm đồng. "Cần phải mua thêm ít giống cải tạo mà trồng thôi." Thỏa mãn xong sở thích cá nhân, cô nhanh chóng quay lại với công việc chính. Thực ra, lần tìm kiếm cẩn thận ban nãy không phải chỉ vì thèm ăn. Ban đầu, cô định mua một số loại giống cây có thể trồng ngoài đời thật, gieo xuống mảnh vườn sau nhà. Còn gia vị... chỉ là tiện tay thấy thì mua thôi! Một người một bầu hồ lô lặng lẽ nhìn chằm chằm vào màn hình. Tiêu Dao không biết từ lúc nào đã bay lên vai Nguyên Bá, thản nhiên ngồi đó, phần lớn thời gian chỉ lén quan sát cô qua khóe mắt. Ánh mắt ấy vừa chứa ý cười vừa có chút gì đó đầy hài lòng. Đáng tiếc là Nguyên Bá chỉ mải nhìn màn hình, chẳng hề để ý đến ánh mắt đầy tâm trạng của Tiêu Dao. Cuối cùng! Loại hạt giống cần tìm cũng đã xuất hiện. "[Cà chua cải tiến số 3] [Cà tím trắng dẻo]..." Dựa vào danh mục sản phẩm, Nguyên Bá chọn ra mấy loại rau có thể trồng vào tháng năm, tháng sáu, rồi quăng hết vào giỏ hàng. Sáu gói hạt giống, mỗi gói giá mười Thiên Đào tệ. Vừa định bấm thanh toán thì một khung thông báo đỏ chói nhảy ra. [Sản phẩm này cần thỏa thuận với người bán trước khi mua. ] Có lẽ do một số hạt giống có giới hạn thế giới, Nguyên Bá đành phải bấm vào trang cá nhân của người bán rồi gửi đường dẫn sản phẩm sang. Phản hồi đến rất nhanh. Sau khi xem xét địa chỉ thế giới của cô, bên bán đưa ra câu trả lời. [Nông nghiệp Lâm Quốc: Loại Bí đao vỏ xanh mà bạn chọn không thể trồng tại thế giới này. ] Quả nhiên đúng như dự đoán! Loại bí đao này mỗi trái có thể nặng tới cả nghìn cân, hoàn toàn không thích hợp để trồng ở thế giới thực. Người bán tỏ ra rất nhiệt tình, lập tức giới thiệu cho cô một loại bí nếp có kích cỡ tương đương với quả dưa hấu. [Hoa Quốc – Nguyên Bá: Cảm ơn nhé!] Vừa định thoát ra thì một tin nhắn khác lại nhảy lên. Lần này không phải từ khung chat của cửa hàng, mà là một lời mời kết bạn. Bỏ ra số tiền bằng hai gói hạt giống chỉ để thêm bạn bè? Người này chắc chắn không chỉ muốn giữ quan hệ khách hàng đâu. Sau một thoáng cân nhắc, Nguyên Bá bấm đồng ý. Tên đối phương là Lâm Quốc – Diệp Minh. [Lâm Quốc – Diệp Minh: Chào cô. ] [Lâm Quốc – Diệp Minh: Xin lỗi vì đã đường đột kết bạn! Nhưng tôi thực sự quá kinh ngạc... ] Nguyên Bá nhướng mày, liền gửi một dấu hỏi chấm. Thế là cô mới biết, những người mua hạt giống dành cho thế giới thực như cô... giờ gần như tuyệt chủng rồi! Hầu hết mọi người đều chỉ lo kiếm tiền từ hệ thống Thiên Đào, chứ ít ai chịu bỏ công sức ra mà làm nông thực sự. Chứ nói gì đến kiểu như Nguyên Bá, không chỉ mua hạt giống mà còn định đem về trồng ngoài đời thật! [Lâm Quốc – Diệp Minh: Bây giờ ai cũng chỉ muốn kiếm tiền nhanh, chẳng còn mấy người chịu khó cày cấy nữa. ] Nghe giải thích xong, Nguyên Bá lập tức bừng tỉnh ngộ. Cũng vì thế mà cô chẳng còn thấy ai bán gạo Tử Kim trong hệ thống nữa. Không ai chịu thiệt, tất nhiên cũng chẳng ai muốn trồng. Theo lời Diệp Minh, phần lớn người chơi sau khi tích lũy được vốn trong vài chục năm đều chuyển nông trại thành nhà máy. Họ mua nông sản thô về, chế biến sâu thành sản phẩm có giá trị cao hơn rồi bán ra. Cách này không chỉ tiết kiệm thời gian chờ thu hoạch, mà còn giúp doanh thu bùng nổ mạnh mẽ hơn. Có thể nói, hệ thống Thiên Đào đã trải qua một cuộc chuyển mình từ nền kinh tế nông nghiệp sang nền kinh tế công nghiệp, hàng loạt nhà máy mọc lên như nấm sau mưa. Đáng tiếc, những vùng đất bị chuyển thành nhà máy không thể nào khôi phục về trạng thái ban đầu như kiểu "hoàn trả rừng xanh" được. Một khi đã thay đổi, đất đó vĩnh viễn không thể quay lại làm ruộng. Vì thế mà số người bán nông sản trong cửa hàng hệ thống ngày càng ít, chẳng trách Nguyên Bá phải lướt mãi mới tìm ra vài chỗ bán hạt giống. Bây giờ, ai còn sở hữu nông trại đúng là "hàng hiếm"! [Hoa Quốc – Nguyên Bá: Anh cũng làm nông trại à?] [Lâm Quốc – Diệp Minh: Không! Tôi cũng hùa theo xu hướng thôi, nhưng có để lại một phần đất. ] Hóa ra, Diệp Minh chỉ khai thác hơn nửa diện tích nông trại, chừa lại một phần đất nhỏ để trồng lương thực cho bọn trẻ trong nhà. Ai mà ngờ, chính mảnh đất bé tí này giờ lại thành nguồn thu nhập chính của anh ta! Không có vốn khủng như các "đại lão", anh ta không thể mua nguyên liệu với số lượng lớn, dẫn đến giá thành sản phẩm cao hơn các đối thủ khác. Sau một vòng luẩn quẩn, hàng hóa cứ thế chất đầy trong kho. Về sau, anh ta quyết định đổi hướng, không chế biến nữa mà chuyển sang bán nông sản tươi. Ai ngờ, cách này lại giúp kiếm được nhiều tiền hơn trước. Nhắc đến chuyện nông sản, Nguyên Bá liền tranh thủ hỏi về cách thức mua bán trong hệ thống. Ai ngờ, câu hỏi này lại giúp cô moi ra một thông tin cực kỳ hữu ích. Thì ra, những nông sản cao cấp trong hệ thống giờ đây không còn áp dụng mức giá cố định nữa. Hầu hết mọi người đều đưa hàng hóa vào Sảnh giao dịch tự do để mua bán theo cơ chế thị trường. Giá cả do người mua – người bán tự thỏa thuận, hệ thống không can thiệp, thuế suất cũng chỉ ở mức 5%. Tuy nhiên, vì hệ thống không kiểm soát, nên cũng không đảm bảo được chất lượng hàng hóa, mọi thứ hoàn toàn phụ thuộc vào uy tín của người bán. Dù vậy, những loại nông sản cao cấp trong Trung tâm giao dịch tự do vẫn thuộc dạng cung không đủ cầu. Cuối cùng, Diệp Minh cũng nói ra lý do kết bạn với cô. Anh ta muốn hỏi, nếu sau này cô trồng được nông sản, liệu có thể bán cho anh ta một ít để gia đình có rau sạch ăn không? Từ ngày dùng đất trồng rau để kiếm tiền, anh ta chẳng còn để lại thứ gì cho bọn trẻ trong nhà nữa. [Hoa Quốc – Nguyên Bá: Được thôi! Khi nào có tôi sẽ liên hệ. ] Cô sảng khoái đồng ý, tám chuyện thêm vài câu rồi thoát khỏi khung chat, mở ngay Sảnh giao dịch tự do ra xem thử. Hai chữ "tự do" bé tí, ẩn bên cạnh nút livestream, dễ bị bỏ qua một cách đáng tiếc! Nếu không nhờ Diệp Minh nhắc, Nguyên Bá e là đã đọc nhầm thành "Tự Do Livestream" mất rồi! Vừa bước vào, một màn hình khổng lồ cuộn tin tức ngay lập tức tràn ngập giao diện. Vì hệ thống sử dụng danh tính thật, Nguyên Bá có thể thấy người từ đủ mọi thế giới đang ráo riết tìm mua các loại nông sản trong kênh giao dịch.