Cho đến khi nước mắt không kìm được mà tuôn rơi, làm nhòe cả khuôn mặt, vị đắng nghẹt thở kia mới giảm đi đôi chút.
Cái vị đắng chát tràn ngập trong miệng khiến Nguyên Bá mở lời cũng trở nên khó khăn.
"Vậy là... là xong rồi hả?" Cô vừa lau nước mắt vừa hỏi.
Tiêu Dao dùng đầu bút khẽ lướt qua má Nguyên Bá, liên tục gật đầu: "Đúng vậy."
Nhìn cô rơi nước mắt, nó luôn có cảm giác đau lòng, nhưng lại chẳng biết phải an ủi thế nào, đành dùng đầu bút cọ cọ lên gò má cô, nhẹ nhàng lau đi những giọt nước mắt rơi xuống.
Cảm giác nhột nhột truyền đến khiến Nguyên Bá hơi sững lại, tư thế thân mật này hệt như người thân bên cạnh an ủi, khiến trái tim đang nóng nảy cũng mềm đi đôi phần.
Ngay lúc đó!
Một luồng hơi ấm len lỏi khắp cơ thể, vị đắng trong miệng dần chuyển thành hậu ngọt, trước mắt bỗng trở nên sáng rỡ hơn hẳn.
Cảm giác này thoáng qua rất nhanh, cơ thể chỉ trong chớp mắt đã trở lại bình thường.
Nhanh đến mức dường như chỉ trong một hơi thở đã hoàn thành.
"Tôi cảm thấy... hình như sức mạnh có chút tăng lên thì phải." Nguyên Bá đứng dậy, vung vẩy cánh tay phải.
Mọi mệt mỏi do vất vả mấy ngày qua đều biến mất, cô cảm thấy trong người như có vô tận năng lượng cần được giải tỏa vậy.
"Ông già nói, lựa chọn tiếp theo là do chính cô quyết định." Tiêu Dao đột nhiên lên tiếng.
Nhưng nó chỉ là chuyển lời của Nguyên Ngẫu Sinh, khi Nguyên Bá hỏi kỹ hơn thì nó lại bảo mình cũng chẳng rõ.
Viên đan dược này xem ra không liên quan gì đến hệ thống. Nhìn độ thô sơ của nó, chắc hẳn là Nguyên Ngẫu Sinh tự tay luyện ra.
Nhưng mà...
Ông đã có thể luyện được đan dược thay đổi thể chất, tại sao? Tại sao lại không thể cứu chính mình?
Hơn nữa, trong thương thành hệ thống có cả đống đan dược của giới tu tiên, sao ông lại không mua một viên để tu luyện?
Càng nghĩ càng thấy kỳ lạ.
Có điều, lúc này chẳng biết hỏi ai, Nguyên Bá đành nuốt xuống mớ thắc mắc trong lòng, tập trung cảm nhận sự thay đổi của cơ thể.
Biến đổi tạm thời chưa rõ ràng, nhưng trang trại trước mắt lại có sự thay đổi đáng kể.
Bãi cỏ dần dần lùi xuống, để lộ những mảng đất đủ màu sắc rực rỡ bên dưới.
Dưới chân Nguyên Bá là một vùng đất màu hồng phấn, thậm chí cô có thể cảm nhận được độ mềm của cát dưới lòng bàn chân.
Ngay sau đó, con suối nhỏ không xa đột nhiên mở rộng, tiếng nước chảy róc rách vang lên rõ mồn một.
"Con suối này có tác dụng gì vậy?" Nguyên Bá nhìn về phía dòng nước.
"Để tưới cây chứ còn gì nữa." Tiêu Dao vừa nói vừa bay lên trên con suối, vung bút một cái, dòng nước liền cuộn lại theo thân nó, bay về phía mảnh đất màu nâu cách đó không xa.
Tiếp đó, một giọng nói vang lên giải thích: "Nếu không có tiểu quản gia, chủ nhân là cô sẽ phải tự mình xách nước tưới từng luống đấy..."
Nguyên Bá: "..."
Sau khi biểu diễn một vòng, Tiêu Dao thản nhiên bay về chỗ cũ.
Dù sao thì ruộng đất cũng chưa có hạt giống, tưới bao nhiêu nước cũng chẳng mọc được thứ gì.
"Hay là thử trồng Nghi Thường Huyền Quả này xem?"
Nguyên Bá chợt nhớ đến gói giấy ông nội để lại, trong đó có một loại trái cây thần kỳ có thể thay đổi dung mạo — Nghi Thường Huyền Quả.
Nói chính xác thì, đây tuyệt đối là thứ khiến mọi cô gái đều mê mẩn!
Nhưng Tiêu Dao ngay lập tức tạt cho Nguyên Bá một gáo nước lạnh, bộ râu trắng phất phơ của nó run lên vì tức, hừ một tiếng đầy khinh bỉ.
"Quả đó cô ăn không được, trồng làm gì cho mất công?"
"Hơn nữa nó mất tận nửa năm ngoài đời mới chín, đúng kiểu chỉ đẹp mà vô dụng!"
Nguyên Bá: "..."
Cái thứ trái cây bị Tiêu Dao chê bai thậm tệ như vậy, cô rất muốn lên tiếng phản bác vài câu.
Nhưng nhìn thấy nó đã bay đến trước mấy gói giấy để chọn lựa cẩn thận, cô lại ngượng ngùng gãi gãi mặt, rụt rè giơ một ngón tay hỏi thử: "Thế trồng thử một cây xem sao?"
Dù có ăn được hay không, tò mò vẫn thôi thúc cô muốn nhìn tận mắt!
Tiêu Dao: "..."
Sau một hồi im lặng, giọng nói già nua cuối cùng cũng thở dài, như kiểu đang nhượng bộ một đứa trẻ ngang bướng: "Được rồi, một cây thôi đấy!"
Nói xong, nó chỉ vào mấy gói giấy đã chọn sẵn.
"Cô thấy mấy loại này thế nào?"
Nguyên Bá ngồi xổm xuống, đối chiếu tên trên gói giấy với phần mô tả trong quyển sổ nhỏ.
Tử Kim Đạo Mễ.
Xuất xứ từ hành tinh Nông Mục, là loại lúa lai giữa nhiều giống lúa cao cấp.
Gạo thu hoạch có hàm lượng dinh dưỡng cao gấp hàng vạn lần lúa thường, hương vị thơm ngào ngạt, hậu vị kéo dài.
Huyền Khí Hoàng Đậu.
Xuất xứ từ tiểu thế giới tu chân, là nguyên liệu chính để luyện Trúc Cơ Đan cho tu sĩ Trúc Cơ kỳ.
Người bình thường ăn vào không hấp thụ được linh khí, nhưng vị ngon thượng hạng, rất thích hợp làm nguyên liệu nấu ăn.
Ngoài ra còn hai gói dường như là hạt giống cây ăn quả.
Vô Cấu Quả.
013 Đào Mật.
Kim Cương Trúc.
Trong đó, loại đào chỉ có mã số 013 được mô tả chi tiết nhất. Theo lời Nguyên Ngẫu Sinh, giống đào này có thể ghép với đào ngoài đời thực, biết đâu lại tạo ra một giống đào có hương vị đặc biệt.
Còn Kim Cương Trúc chủ yếu dùng để lấy măng, bản thân thân trúc thì cứng đến mức không có công cụ nào có thể xử lý nổi.
Về phần Vô Cấu Quả, chỉ cần nhìn tên là biết chắc chắn là thứ cần thiết cho giới tu chân rồi.
"Trúc thì trồng ở phía sau kho đi... còn mấy loại quả thì..."
Sau khi đối chiếu xong, Nguyên Bá chỉ vào từng khu đất trong trang trại, sắp xếp vị trí trồng cây.
Kim Cương Trúc chỉ trồng trên ba phần đất sau kho.
Vô Cấu Quả có thời gian ra trái khá lâu, cô chọn trồng một hàng dài ở rìa xa nhất của trang trại.
Cuối cùng, vì sở thích cá nhân, cô chọn thêm mấy cây anh đào trồng gần kho, vừa đẹp vừa tiện ngắm hoa.
Lúa là loại cây trồng nhiều nhất đợt này, vì thời gian sinh trưởng ngắn, chỉ một tháng là có thể thu hoạch đem bán.
Bên cạnh kho, Nguyên Bá chọn trồng thêm một số loại rau.
Toàn là rau đến từ thế giới hậu tận thế, theo mô tả thì hàm lượng năng lượng cực kỳ cao, rất thích hợp để chế biến thành món ăn trước khi bán.