Chương 22.1: Có thị trường nhưng không có giá trị

Tôi Thừa Kế Nông Trường Vạn Giới Của Ông Nội

Nhị Đinh 16-10-2025 20:54:40

Đi đến gần gốc cây mới phát hiện trên thân cây đỏ thẫm ấy lại mọc đầy lông tơ mềm mịn. Nguyên Bá đưa ngón trỏ ra chọc thử một cái, liền thấy trên vỏ cây lõm xuống một cái hố nhỏ. Vừa rụt tay lại, cái hố nhỏ kia chẳng khác gì làn da người, từ từ đàn hồi trở lại. Loại trái cây thần kỳ có thể giúp nữ tu lột xác này, đến cả bề ngoài cũng mang cảm giác như... da thịt vậy! "Vào kho! Mau vào kho!" Từ đầu đã không ưa nổi quả Nghi Thường Huyền Quả, Tiêu Dao cứ bay qua bay lại thúc giục Nguyên Bá, đến một cái liếc mắt cũng chẳng buồn dành cho cái cây kỳ dị kia. Kho hàng sau khi nâng cấp đúng là đổi đời thật sự. Vừa đẩy cánh cửa chạm khắc hoa văn ra, một đại sảnh rộng thênh thang hiện ra trước mắt. Hàng loạt kệ gỗ màu nâu đỏ xếp ngay ngắn trong sảnh, hầu hết đều dán bảng tên trắng tinh chưa ghi chữ nào. Chỉ có hai bảng tên ở phía bên trái là có chữ, lần lượt ghi: [Gạo tử kim] và [Hạt giống rau củ cải tiến]. Bên phải có một cánh cửa nhỏ, chính là nơi Nguyên Bá vừa nhìn thấy ban nãy. Bên trong là một gian phòng toàn đồ gỗ phong cách cổ xưa, có kệ trưng bày báu vật, có kệ sách, giữa phòng là một chiếc bàn lớn, phía trên lơ lửng một chiếc màn hình nghiêng nghiêng phát sáng. Nguyên Bá bước lại gần, ngồi xuống rồi đưa tay chạm nhẹ lên màn hình. Quả nhiên, giao diện hệ thống Thiên Đào lập tức hiện ra. Khác ở chỗ là cạnh biểu tượng bàn phím giờ xuất hiện thêm một biểu tượng micro to đùng. "Dùng giọng nói được luôn hả?" Nguyên Bá quay đầu nhìn Tiêu Dao – kẻ đang mù tịt – rồi cảm thấy câu hỏi của mình đúng là thừa thãi. Vì thế cô nàng chỉ nhún vai, rồi quay lại với màn hình. Về hệ thống Thiên Đào, Tiêu Dao đúng là một chữ cũng không biết, nhưng với đủ thứ kỳ quái ở Vạn Giới thì lại hiểu biết cực kỳ sâu rộng. Đến cả thần vật như Vô Hình Bí Tinh mà nó cũng phân biệt được thì đủ biết trình cỡ nào. Lúc nãy mở giao diện hệ thống Thiên Đào, Nguyên Bá đã liếc thấy ở dưới có mấy chục dòng tin nhắn màu đỏ chót. Khi đó đang bận việc nên chưa kịp đọc, giờ kho đã nâng cấp xong, cô nàng tiện tay mở phần tin nhắn ra xem. "Tự Tại, chúng ta lên lầu xem thử đi." Đối với Thiên Đào, sự thờ ơ của Tiêu Dao thể hiện rõ mồn một. Nguyên Bá còn chưa kịp quay đầu thì nó đã hí hửng kéo Tự Tại lên lầu rồi. Hai người vừa đi, trong phòng lập tức yên tĩnh trở lại. Một vài tin nhắn đến từ tu sĩ Tử Song, thời gian gửi thì không rõ. Ban đầu là hỏi thăm Nguyên Bá về tình hình sinh trưởng của Nghi Thường Huyền Quả, sau đó lại kể chuyện bị Vô Tu Đạo Nhân bôi nhọ Nguyên Bá. Sau khi nghe Nguyên Bá giải thích, tu sĩ Tử Song liền chụp màn hình rồi đăng thẳng lên sảnh chat của Trung tâm Giao dịch Tự Do. Từ đó trở đi, tên kia không thấy ló mặt vào sảnh nữa. Tin nhắn cuối cùng là nhắc nhở rằng, do Nghi Thường Huyền Quả xuất hiện nên có rất nhiều người ở Vạn Giới muốn kết bạn với Nguyên Bá. Chỉ vài giây đọc tin nhắn, Nguyên Bá phát hiện số lượng lời mời kết bạn bắt đầu nhảy số chóng mặt, chỉ chớp mắt đã đạt mốc 99 người! Vì lúc trước cô nàng đang ở trạng thái offline nên họ không gửi lời mời được, nhưng hệ thống tìm kiếm vẫn hoạt động. Vừa online xong là bị phát hiện ngay, rồi bị lôi lên sảnh chat rao rầm rộ, thế là tạo nên cảnh tượng hiện tại. Chưa kịp thở, tin nhắn từ tu sĩ Tử Song lại tới tấp: [Tu Chân Giới – Tử Song: Cuối cùng cô cũng online rồi!] [Hoa Quốc – Nguyên Bá: Có cả đống người kết bạn với tôi, đều là vì Nghi Thường Huyền Quả đúng không?] [Tu Chân Giới – Tử Song: Cô có thể chọn "Bỏ qua" đấy. ] Thấy con số kia vẫn nhảy loạn không ngừng, Nguyên Bá lập tức làm theo chỉ dẫn của Tử Song, mở khung bạn bè, nhấn ngay vào "Từ chối thêm bạn". Cuối cùng! Con số kia cũng dừng lại. [Hoa Quốc – Nguyên Bá: Cây Nghi Thường Huyền Quả này còn bé tí, ai mà biết chừng nào mới có quả chứ... ] [Tu Chân Giới – Tử Song: Tại tôi lắm lời, khiến cô chịu thêm phiền toái. ] [Hoa Quốc – Nguyên Bá: Không sao không sao, không có gì đâu. ] Nhờ mấy lời "lỡ miệng" của Tử Song, Nguyên Bá mới biết Nghi Thường Huyền Quả hot đến cỡ nào. Để tránh mấy người không biết điều tiếp tục quấy rầy, cô tính đem một nửa số hạt giống ra bán bớt. Dù gì trong shop cũng có mấy món máy móc nhìn mê lắm mà giá thì chẳng rẻ, vừa hay đợt này nổi tiếng, tranh thủ kiếm chút lời cũng không tệ! Vừa nghĩ xong, cơ hội tới ngay trước mắt. [Hoa Quốc – Nguyên Bá: Không biết Tử Song cô có muốn mua hạt giống Nghi Thường Huyền Quả không nhỉ? Tôi còn dư vài hạt nè. ]... Khung chat im lặng thật lâu. Nguyên Bá tưởng đối phương out game rồi, ai ngờ màn hình bất ngờ hiện ra ảnh đại diện: một phụ nữ trung niên mặc cổ phục kiểu tiên hiệp, chiếm trọn màn hình, kèm theo nút "Nghe cuộc gọi". Nguyên Bá phản xạ có điều kiện, bấm liền. Màn hình lóe sáng, xuất hiện một nữ tu áo trắng che mặt, xung quanh là một không gian trắng xóa như tuyết phủ, phía sau là trời xanh mây trắng lững lờ. "Bạn nhỏ Nguyên Bá?" Cô ấy vẫy tay qua màn hình rồi nhẹ nhàng kéo khăn che mặt xuống — chính là người trong ảnh đại diện của Tử Song. "Tu sĩ Tử Song?" Nguyên Bá không hiểu sao lại bật dậy đứng nghiêm, khom người chắp tay vái chào như trong phim cổ trang. Màn chào hỏi nửa mùa ấy khiến Tử Song khựng lại một giây, sau đó bật cười giòn giã. "Không ngờ Nguyên Bá bạn nhỏ nhìn ngoài đời còn trẻ hơn cả ảnh đại diện nha-." Tử Song vừa cười vừa vỗ nhẹ vào lớp tuyết trắng dưới thân. Tiếp theo, Nguyên Bá thấy màn hình hơi nghiêng đi một chút, chỉ nghe Tử Song bất lực thốt: "Ly Thanh, đừng quậy nữa." "Chíu—!" Một tiếng kêu dài vang lên tận trời xanh. "Bạn nhỏ đừng để ý, linh thú của tôi hơi nghịch một tẹo." Nguyên Bá lúc này mới vỡ lẽ: thì ra nãy giờ Tử Song đang ngồi trên một con thú! Nhưng là con gì thì... chịu, không thấy được. Khung hình này còn hoành tráng hơn cả mấy cảnh kỹ xảo trong phim tiên hiệp. Nguyên Bá phải dán mắt vào xem một lúc lâu mới lắp bắp lên tiếng lại được. "Cô nói có hạt giống Nghi Thường Huyền Quả... là thật sao?" "Tu sĩ chờ một chút nha!" Thật ra có phải Nghi Thường Huyền Quả hay không thì Nguyên Bá cũng chưa chắc, nhưng vẫn chạy vù tới giá kệ bốc đại một nắm hạt mang lại.