Giá trị cơ bản nhất của đồ ăn là để no bụng, đẹp hay không chỉ là thứ yếu. Nếu chỉ vì vẻ ngoài quá mỹ lệ mà không ăn, chẳng phải là bỏ gốc lấy ngọn sao?
Thế nên, trong vài giây tiếp theo, Dương Liễu đã có một hành động cực kỳ "tàn nhẫn".
Cô giật lấy chiếc nĩa từ tay Bành Lanh Canh và Thu Duy Duy, nhanh như cắt, trước khi mọi người kịp ngăn lại, chỉ ba bốn nhát đã phá tan đóa hoa kiều diễm!
Hiện trường đầu tiên là một khoảng lặng, sau đó Bành Lanh Canh ôm mặt rú lên: "A a a!"
Ngay cả Thu Duy Duy, người vốn luôn quyết đoán, cũng ngẩn ra một lúc, nhìn cô với ánh mắt vô cùng phức tạp: "Quyết đoán thật đấy."
Nhưng mà nói đi cũng phải nói lại, ngon thật sự!
Vì sau khi vớt ra khỏi chảo đã được để ráo dầu, Dương Liễu còn dùng giấy thấm dầu thấm lại một lần nữa, nên dù là đồ chiên nhưng không hề ngấy.
Phần rìa của lát táo được chiên giòn tan, cắn nhẹ một cái là vỡ vụn ra, vừa thơm vừa giòn. Còn phần đáy vì được cuốn chặt hơn nên vẫn giữ được độ mềm dẻo, ẩm mượt, kết hợp một cách hoàn hảo.
Mùi thơm của dầu và hương thanh mát của táo quyện vào nhau, tạo nên một hương vị phong phú. Chỉ cần ăn vài miếng đơn giản, thế mà lại khiến người ta bất giác cảm thấy một niềm hạnh phúc tươi trẻ, dạt dào.
Ăn xong, Bành Linh Canh ngây ngất hồi lâu, rồi nói với Dương Liễu: "Nếu hôm nào em mà mở tiệm bánh ngọt gì đó, chị nhất định sẽ là fan cứng!"
Lời vừa dứt, cô nàng đã bị Thu Duy Duy lườm cho mấy cái cháy mặt.
Cô thì hay rồi, bên kia ý nghĩ muốn làm đầu bếp còn chưa dập tắt được, cô lại còn đổ thêm dầu vào lửa.
Sau khi "giật" được vài miếng táo chiên, A Hoàng cảm thấy như có sức mạnh phi thường dâng trào trong cơ thể, nhanh chóng chỉnh sửa xong ảnh rồi đăng lên tài khoản mạng xã hội của Dương Liễu, kèm theo một dòng mô tả: "Hoa hồng táo chiên, lâu không làm, tay nghề hơi lụt, hi hi."
Dương Liễu nhìn chằm chằm hai bức ảnh trước và sau chỉnh sửa, xem đi xem lại, không ngừng hít hà kinh ngạc.
Nói một câu tự luyến thì, bản thân cô vốn đã rất đẹp rồi, nhưng qua tay A Hoàng, lại được nâng lên một tầm cao mới, mà quan trọng là trông vẫn cực kỳ tự nhiên.
Trong phòng khách mang đậm hơi thở hiện đại, cô gái trẻ trung xinh đẹp cười tươi rạng rỡ, một tay cầm chiếc nĩa bạc chỉ về phía bông hồng vàng óng trước mặt, dường như có một vị ngọt thanh tao len lỏi, xoáy sâu vào tận đáy lòng người xem.
Tài khoản mạng xã hội của Dương Liễu có hơn mười triệu người theo dõi, mỗi ngày không biết bao nhiêu người hâm mộ cuồng nhiệt túc trực chỉ chờ "liếm màn hình". Bức ảnh vừa đăng lên chưa đầy nửa phút đã có mười lăm, mười sáu bình luận nhảy ra, bình luận nào cũng "phát cuồng":
"A a nữ thần của tôi hôm nay lại đẹp lên một tầm cao mới!"
"Hoa đẹp, người càng đẹp hơn!"
"Của tôi, của tôi, tất cả đều là của tôi!"
"Toàn là tình địch cả thôi, mấy đứa tiểu thư mặt dày kia, có bản lĩnh thì ra đây solo!"
Dương Liễu lướt đọc từng bình luận, càng xem lông mày càng nhíu chặt. Mấy người này bị sao vậy trời, chú ý sai trọng điểm hết rồi! Ít ra cũng phải hỏi han về cái món điểm tâm này chứ, hỏi đi nào!
Mãi đến bình luận thứ mười mấy, cuối cùng mới có người hỏi: "Tiểu Chi ơi, bông hồng đó là chị làm hả? Đúng là tài sắc vẹn toàn mà!"
Sau đó phía dưới là một loạt các bình luận bày tỏ sự ngưỡng mộ, đại loại như "Nữ thần ơi sao chị có thể tài giỏi mọi mặt như thế chứ", vân vân.
Dương Liễu xem mà dở khóc dở cười, thầm nghĩ: Chiên có quả táo thôi mà đã làm các người kích động đến thế này, hôm khác mà tôi bày ra cả bàn tiệc tráng miệng đủ món nóng lạnh, chắc các người phát điên mất?
Ở một nơi khác, trong văn phòng tổng tài của Kỳ Hoàng, Giang Cảnh Đồng nhìn bông hồng nở rộ lộng lẫy trên màn hình, hồi lâu sau, anh xoa cằm: "Ồ."
Sáng sớm hôm sau, trang web chính thức của Kỳ Hoàng và chương trình 《 Trổ Tài Đi Nào 》 đồng loạt đăng tải một tin tức:
Xác nhận: Dương Liễu sẽ đảm nhiệm vai trò khách mời tập thứ 4. Cô ấy sẽ mang đến cho chúng ta những bất ngờ gì đây? Xin mời quý vị khán giả đón xem!