Vì vậy nó nghĩ ra một cách.
Sử dụng ảo ảnh để dụ dỗ những người đang nằm viện.
Nó dùng quỷ thuật, hóa ra từng cô gái xinh đẹp, có người trong ảo cảnh nổi lòng sắc dục, đánh mất bản thân.
Cuối cùng, những người từng hoan ái với mỹ nữ trong ảo cảnh đều phải trả giá bằng mạng sống.
Còn những ai không chút quan tâm đến ảo cảnh, thậm chí thờ ơ thì đều bình an rời khỏi bệnh viện.
Nghe nó nói đến đây, mọi người trong phòng giám sát đều cúi đầu trầm tư, hóa ra, sau mỗi chuyện kỳ lạ đều có một đoạn nhân quả không ai biết đến.
Nếu là chính họ, liệu có thể cưỡng lại nổi sự cám dỗ từ hồng nhan kia không?
Họ cũng không biết.
"Dù cái chết của bọn họ có nguyên nhân từ chính họ, nhưng ngươi cũng đã vi phạm quy tắc của loài người. Bây giờ ta sẽ đưa ngươi đến nơi ngươi nên đến, ngươi bằng lòng chứ?"
Không bằng lòng cũng chẳng ích gì, đúng không?
Quỷ Đạm Tinh nhìn cô gái trước mặt, nó biết cô sẽ không để nó tiếp tục ở lại thế gian nữa.
Hơn nữa nó đã sống ở thế gian quá lâu rồi. Mười mấy năm qua, tuy sống với hình dạng con người nhưng nó lại chẳng thể thực sự thưởng thức được đồ ăn của con người. Mỗi lần thấy người khác ăn uống ngon lành còn bản thân thì ăn mà chẳng thấy mùi vị gì, nó lại ghen tị đến phát cuồng. Nó thực sự rất muốn biết đồ ăn của con người có vị ra sao.
"Tôi có thể đưa ra một yêu cầu không?"
Ánh mắt nó đầy mong đợi, u uẩn nhìn về phía Mộc Diêu Quang.
"Ừm. Có thể."
Chỉ cần không quá đáng, cô đều có thể đồng ý với nó.
"Cô có thể cho tôi ăn no một bữa không? Tôi nói là đồ ăn thật của con người ấy."
Hả?
Mộc Diêu Quang chớp mắt, yêu cầu này cũng không khó thực hiện. Chỉ là trong tay cô chưa có đủ nguyên liệu cần thiết. Nhưng cũng không sao.
Mộc Diêu Quang kéo Ngưu Đại Chùy lại gần, ghé sát tai anh ta thì thầm vài câu. Ngưu Đại Chùy gật đầu, đứng dậy mở cửa chạy đi.
Hơn hai mươi phút sau, anh ta ôm một cuộn giấy vàng trở về.
Thì ra anh ta ra ngoài mua giấy vàng mã.
May mà đây là bệnh viện, gần khuôn viên có chỗ bán đồ tang lễ, vẫn có thể mua được giấy vàng. Tuy chất lượng bình thường nhưng cũng còn hơn không có gì.
Mộc Diêu Quang lấy từ ba lô ra một cây bút và một lọ chu sa đã pha sẵn. Ngưu Đại Chùy thì trải giấy vàng ra, đặt lên mặt bàn họp rộng rãi.
Quỷ Đạm Tinh tò mò ghé lại gần.