Hai gia đình sống cùng trong khu tập thể giảng viên, ngày nào cũng gặp mặt.
Từ nhỏ Mộc Diêu Quang đã sống với ông ngoại, cũng nhờ đó mà khá thân thiết với đám trẻ trong khu.
Tôn Tiểu Tiểu lại chỉ hơn Mộc Diêu Quang hai tuổi nên cũng là một trong những người bạn chơi thân với cô.
Sau này có một thời gian, Mộc Diêu Quang theo sư phụ rời đi vài năm, sau khi trở về thì không sống cùng ông ngoại nữa, dần dần mối liên hệ với bạn bè cũ cũng ít đi.
Sau khi Tôn Tiểu Tiểu tốt nghiệp đại học và vào làm việc ở Viện Phúc Lợi Quốc Gia, hai người mới bắt đầu liên lạc lại nhiều hơn.
Lý do cũng dễ hiểu, do nghề nghiệp đặc biệt của Mộc Diêu Quang nên cô cần thường xuyên quyên góp tiền.
Chỉ là số tiền cô quyên thường rất nhỏ lẻ, nhiều tổ chức từ thiện tư nhân sau khi nhận vài lần thì đều cho người gọi điện cảm ơn, rồi khéo léo gợi ý rằng thôi thì để tiền đó lại mà lo cho bản thân.
Cô cũng rất muốn giữ tiền lại dùng cho bản thân lắm chứ, nhưng tiếc là quy củ môn phái không cho phép.
Đây là điều mà sư phụ cô, người mỗi lần xuất hiện là lại rầy la cô nửa ngày, thường dặn dò nhất.
Sư phụ bảo, đã ăn cơm của giới Huyền môn, lại còn muốn sống lâu trăm tuổi thì phải tích nhiều công đức.
Mà cách tích công đức đơn giản nhất chính là đi quyên góp một phần tiền kiếm được nhờ Huyền học, quyên bao nhiêu thì tùy từng người.
Nhưng cô là đệ tử đích truyền của Trình môn nên bắt buộc phải quyên đến chín mươi phần trăm mới thể hiện thành ý, cho thấy sự khác biệt của môn phái.
Đó cũng là lý do tại sao cả cô và sư phụ đều sống rất chật vật.
Lần này có thể quyên được một khoản lớn như vậy hoàn toàn là nhờ Huyết Thạch Ô Nha bán được một triệu tệ, cộng thêm tiền đám bạn của Tô Giản mua bùa.
"Thì ra là vậy." Sau khi hiểu rõ đầu đuôi câu chuyện, Tôn Tiểu Tiểu chợt bừng tỉnh: "Vậy thì chị chúc em sau này sẽ gặp được nhiều khách hàng lớn như thế nhé."
Ừm, cô cũng mong là vậy.
Sau khi đơn giản rửa mặt trong nhà vệ sinh, khi Mộc Diêu Quang trở lại khoang giường nằm nghỉ tối nay thì những người khác đã có mặt đầy đủ.
Người nằm ở giường dưới của cô chính là người đàn ông vừa rồi đã giúp cô.
Người đàn ông khoảng ba mươi tuổi, đeo một cặp kính gọng đen, quần áo trên người giặt rất sạch sẽ, trông là người yêu thích sự sạch sẽ và chú trọng vệ sinh.