Chương 48: Tai quỷ?

Huyền Học: Ba Lá Bùa Mua Chồng

Tiểu Đào Yêu Yêu 07-09-2025 20:56:06

Dì Hoa... Không, phải nói là con quỷ nhập vào thân thể của dì Hoa, bắt đầu chậm rãi hồi tưởng lại quá khứ. Lần đầu tiên nó gặp dì Hoa là trong một con hẻm tối tăm và chật hẹp. Lúc đó nó đã đói nhiều ngày rồi, rất muốn ăn. Nhưng thức ăn của nó chỉ có tinh khí của đàn ông. Khi trôi qua con hẻm ấy, dường như nó ngửi thấy một mùi thức ăn nhè nhẹ. Lần theo luồng khí ấy, nó lặng lẽ trôi sâu vào trong con hẻm. "Hu hu..." Một tiếng khóc của phụ nữ vang lên từ trong hẻm. Dựa vào ánh đèn mờ nhạt nơi đầu hẻm có thể lờ mờ thấy đó là một người phụ nữ xinh đẹp. Tất nhiên, là một con quỷ, nó chẳng cần ánh sáng để nhìn người, nó biết rõ đây là một phụ nữ vừa bị nhiều người cưỡng hiếp. Nó chẳng bận tâm đến người phụ nữ kia là ai, thứ thu hút nó chính là những dấu vết nhơ nhuốc bên mép váy rách nát của người phụ nữ đó. Mùi mà nó vừa ngửi thấy chính là từ những thứ đó phát ra. Nó nhanh chóng trôi lại gần, tham lam hít một hơi thật sâu vào cái đống ấy. "Đáng chết, đáng chết, đáng chết!" Đúng vào lúc nó đang tận hưởng bữa ăn thì người phụ nữ ấy bắt đầu chửi rủa đầy căm hận. Mối hận sâu đậm, luồng oán khí mãnh liệt đến nỗi còn vượt qua cả một con quỷ như nó. Mãnh liệt đến mức khiến nó tò mò lên tiếng hỏi: "Ai đáng chết?" Ai đáng chết? Tất nhiên là đám người vừa hành hạ chị ta. Quỷ Đạm Tinh thật ra chưa từng nghĩ lời của nó sẽ bị con người nghe thấy, vậy mà khi nó vừa cất tiếng hỏi, người phụ nữ đã lên tiếng: "Cậu là quỷ gì vậy? Cậu có thể giúp tôi không?" "Cô có thể nghe thấy tôi nói à?" Nó ngẩng đầu khỏi đống thức ăn, kinh ngạc nhìn người phụ nữ. "Ừ." "Cô không sợ sao?" "Sợ gì chứ? Từ nhỏ tôi đã có thể nghe đủ loại tiếng của ma quỷ. Tuy không nhìn thấy chúng nhưng chúng cũng chưa từng tổn thương tôi. Trái lại, một số con người vô liêm sỉ còn đáng sợ hơn ma quỷ rất nhiều." Nói đến đây, người phụ nữ lại bắt đầu nức nở. "Tai quỷ?" Nghe đến đó, ánh mắt Mộc Diêu Quang khẽ lóe lên. Thông thường người sống không thể giao tiếp với hồn ma. Nhưng có hai loại người trời sinh có thể: một là người có mắt âm dương - có thể nhìn thấy, nghe thấy và chạm vào hồn ma. Mộc Diêu Quang chính là người có mắt âm dương bẩm sinh. Có lẽ cũng vì thế mà cô được sư phụ để mắt đến. Loại còn lại là người có "tai quỷ". Người này không thể nhìn, không thể chạm vào ma, nhưng lại có thể nghe tiếng và giao tiếp với ma.