Chương 45: Nếu tôi kể, cô sẽ bỏ qua chuyện này chứ?
Huyền Học: Ba Lá Bùa Mua Chồng
Tiểu Đào Yêu Yêu07-09-2025 20:55:59
Trong phòng họp, rèm cửa đã được kéo kín, khiến ánh sáng trong phòng trở nên có chút u ám.
"Nói đi, bà nhập vào cô ấy từ khi nào?"
Mộc Diêu Quang đóng cửa phòng lại, rồi xoay người từ từ bước về phía chiếc ghế đối diện dì Hoa.
Ai? Ai nhập?
Ngưu Đại Chùy, người đã hứa chắc chắn sẽ không lên tiếng quấy rối trong lúc hai người trò chuyện, trong lòng như có một "người tí hon tò mò" đang nhảy lên nhảy xuống hỏi liên tục.
"Nhập gì chứ? Cô nói gì vậy, tôi không hiểu. Tôi còn phải mang nước cho bệnh nhân nữa đấy, nếu không có gì thì tôi xin phép đi trước."
Dì Hoa vừa nói vừa chuẩn bị đứng dậy rời đi.
"Quỷ Đạm Tinh - chuyên phục vụ những người bệnh nặng, hấp hối, hút lấy tinh khí khi họ sắp chết."
Mộc Diêu Quang bình thản nhìn người phụ nữ trước mặt đang làm bộ muốn rời đi, không chút vội vã, vẫn ngồi yên tại chỗ, thong thả nói.
"..."
Dì Hoa nghe đến đây, ánh mắt liền đảo quanh một vòng, phát hiện cửa sổ và cửa ra vào đều được đóng chặt, thậm chí ở ngoài cửa còn có một gã đàn ông râu quai nón vạm vỡ như tòa tháp ngồi canh. Bà ta suy nghĩ một lát, cuối cùng đành ngồi lại.
"Có một điều tôi không hiểu lắm. Thông thường Quỷ Đạm Tinh sẽ không trực tiếp hại người. Chúng chỉ hút tinh khí của những người vừa xuất tinh hay đang hấp hối.
Vì thứ tinh khí đó, chúng thậm chí còn chăm sóc người bệnh rất tận tình khi họ còn sống.
Nhưng còn bà, tại sao bà lại muốn dính vào nhân quả, trực tiếp hút tinh khí của người sống?"
Mộc Diêu Quang rất lấy làm lạ. Việc này khác hẳn với những gì cô từng chứng kiến trước đây về loài Quỷ Đạm Tinh.
"Ha ha, sao hả, cô gái muốn biết sao?" Dì Hoa cười khúc khích, cười đến mức như hoa nở mùa xuân.
"Ừm, muốn."
Mộc Diêu Quang thành thật gật đầu, dáng vẻ giống hệt một đứa trẻ ngoan ngoãn, biết nghe lời.
Hình ảnh đó khiến Ngưu Đại Chùy đã chuẩn bị sẵn ghế để xem một trận đại chiến giữa người và quỷ cảm thấy vô cùng khó hiểu. Sao Mộc đại sư lại ngồi nói chuyện với quỷ thế này? Không phải cô nên "úm ba la tèo" một cái rồi bắt con quỷ này luôn sao?
"Nếu tôi kể, cô sẽ bỏ qua chuyện này chứ?"
Dì Hoa suy nghĩ một lát, định đưa ra điều kiện với Mộc Diêu Quang.
Mộc Diêu Quang lắc đầu: "Không được. Họ trả rất nhiều tiền."
Bên trong phòng giám sát, các lãnh đạo bệnh viện đang theo dõi diễn biến trong phòng họp lập tức đưa mắt nhìn nhau. Trong lòng ai nấy đều nghĩ, nếu bọn họ trả ít tiền hơn thì có phải cô ấy thật sự sẽ nghe xong câu chuyện rồi bỏ mặc không lo nữa không?