Chương 19: Chị dâu, còn bùa không? Tôi cũng muốn một cái
Huyền Học: Ba Lá Bùa Mua Chồng
Tiểu Đào Yêu Yêu07-09-2025 20:54:52
Sao đến lượt chị dâu này thì lại thành một cô gái trẻ xinh đẹp?
"Sở Dương, tôi khuyên cậu nên nghe cô ấy thì hơn."
Tô Giản xưa nay im lặng bỗng dịu giọng lên tiếng nhắc nhở Sở Dương đang có phần hoang mang mất phương hướng.
Anh đang giúp cô sao?
Nhận ra điều này khiến Mộc Diêu Quang tuy sắc mặt vẫn bình thản nhưng trong mắt đã ánh lên một tia sáng.
"Chẳng lẽ chị dâu thật sự là đại sư huyền học?"
Vẫn có người chưa tin.
"Thật không thể thật hơn." Giản Niệm Từ hừ giọng đáp.
"Hôm qua đi xem mắt, anh bị người ta cho leo cây."
Mộc Diêu Quang nhìn về phía người vừa nói, từ tốn nói.
"Sao chị biết?!"
Người đàn ông vừa thốt lời liền hối hận muốn cắn lưỡi. Chuyện xấu hổ như vậy, anh ta thề sống thề chết không kể với ai, vậy mà chỉ mới qua một ngày đã bị người ta phơi bày ra.
"Chị dâu, em tin chị! Chị nói em có tai ương huyết quang, vậy có cách nào hóa giải không?"
Sở Dương chẳng thèm quan tâm người khác tin hay không, dù sao anh ta cũng đã tin rồi.
"Đương nhiên có. Anh mang lá bùa này theo người, có thể giúp anh tránh kiếp nạn này."
Không biết từ lúc nào, trong lòng bàn tay xoè ra của Mộc Diêu Quang đã nằm sẵn một lá bùa được gấp gọn thành hình tam giác.
"Cảm ơn chị dâu!"
Sở Dương cảm động suýt khóc. Chị dâu mới gặp mà đã tốt bụng quá sức.
Nếu lần này bùa của chị dâu thật sự có tác dụng thì sau này chị dâu chỉ đông, anh ta tuyệt đối không dám đi tây. Bảo anh ta bắt chó, anh ta cũng quyết không rượt gà.
Mộc Diêu Quang không biết mình sắp thu về một fan cuồng, thấy anh ta đưa tay ra thì lại lập tức nắm bùa trong tay, thu về.
Hả?
Lấy hụt rồi, Sở Dương ngơ ngác nhìn cô gái trước mặt.
"Trả tiền trước."
"Hả?"
"Bùa của tôi không cho không, phải bỏ tiền mua."
Cô chưa bao giờ xem tướng hay hóa giải tai kiếp cho người khác vô điều kiện, nếu không sẽ dính vào nhân quả. Nhưng nếu đối phương trả tiền thì có thể hóa giải nhân quả.
"Vậy chị dâu, lá bùa này bao nhiêu tiền?"
Sở Dương nghĩ dù bùa có tác dụng hay không, anh ta cứ coi như bỏ tiền mua sự yên lòng.
Mộc Diêu Quang giơ ra năm ngón tay, chuẩn bị mở miệng nói.
"Năm trăm? Rẻ vậy á?" Có người bên cạnh chen vào: "Chị dâu, còn bùa không? Tôi cũng muốn một cái."
Năm trăm?
Cô âm thầm ngậm miệng lại, thật ra vốn dĩ cô định nói là năm mươi...
Nhưng nếu bọn họ đã thấy năm trăm là rẻ thì cô cũng chẳng cần sửa lại làm gì nữa.