Chương 34: Thuật che mắt à?

Huyền Học: Ba Lá Bùa Mua Chồng

Tiểu Đào Yêu Yêu 07-09-2025 20:55:31

Sau đó, hai người lại trò chuyện thêm vài câu rồi không nhắn nữa. Tàu vẫn chuyển bánh đều đều, những người trong toa cho dù mang tâm sự gì, cũng dần dần chìm vào giấc ngủ theo thời gian trôi đi. Sáu giờ sáng hôm sau. Chuyến tàu mà Mộc Diêu Quang và nhóm người cùng đi cuối cùng cũng đã từ từ đến ga xe lửa Lạc Thành sau hành trình hơn mười tiếng. Kéo hành lý đã được sắp xếp lại gọn gàng, Mộc Diêu Quang hòa vào dòng người rời khỏi toa tàu. Ngưu Đại Chùy đi bên cạnh cô, thấp giọng hỏi: "Lúc nãy cô dùng bùa gì trong túi vậy?" Có thể khiến một con mèo dễ dàng qua mặt kiểm tra an ninh, anh ta đâu có ngây thơ như hai người kia, tin rằng là do lông mèo dày. "Không phải bùa, là thuật che mắt." Hiện giờ một tấm bùa của cô có thể bán được năm trăm đồng, cô đâu có rảnh mà lãng phí bừa bãi. "Thuật che mắt à?" Không biết anh ta có học được không? Anh ta mở miệng định hỏi, cuối cùng lại không đủ can đảm nói ra ước muốn trong lòng. Nếu để một hậu bối còn nhỏ tuổi như vậy biết anh ta ngay cả thuật che mắt cơ bản cũng không biết thì thật mất mặt. Thôi nhịn, đợi gặp được vị tiền bối kia rồi hỏi cũng được, dù sao với bản lĩnh của tiền bối ấy, chắc chắn mấy thuật vặt thế này cũng sẽ không thành vấn đề. Đi sau hai người là chàng trai đeo kính, vừa trả lời những câu hỏi của cô gái tóc bím, vừa ngẩng đầu nhìn về phía trước. Trong ánh mắt hắn ẩn hiện vẻ âm trầm khó lường. Ra khỏi ga, Ngưu Đại Chùy có vẻ sốt ruột muốn gặp ai đó, bèn vẫy tay chào Mộc Diêu Quang rồi vội vã bắt taxi rời đi. Mộc Diêu Quang đeo ba lô, chậm rãi vừa đi vừa tra điện thoại xem trạm xe buýt gần nhất ở đâu. Không rõ chàng trai đeo kính nói gì với cô gái tóc bím, mà cô ta lập tức chạy vài bước đến bên Mộc Diêu Quang, kéo tay cô hỏi: "Anh Thịnh nói xe anh ấy đỗ ngay gần đây, có thể chở tụi mình đi. Cô định đi đâu, đi chung với bọn tôi nhé!" Anh Thịnh mà cô gái nói đến chính là chàng trai đeo kính, tên đầy đủ là Thịnh Thiểm, người Lạc Thành. Cô gái tên là Phạm Hiểu Nam, đến từ vùng ngoại ô Đế Đô, lần này đến Lạc Thành là để gặp bạn trên mạng. "Không cần, cảm ơn." Mộc Diêu Quang lắc đầu từ chối, sau đó nhướng mày nhìn Phạm Hiểu Nam một cái, chân thành khuyên bảo: "Cô cũng đừng đi xe anh ta." Hử? Phạm Hiểu Nam ngẩn người: "Tại sao vậy?"