Chương 31: Lại là “chồng”?

Huyền Học: Ba Lá Bùa Mua Chồng

Tiểu Đào Yêu Yêu 07-09-2025 20:55:22

[Lầu trên là người mới à, Mộc đại sư mà cũng bị bắt cóc á?] [Mộc đại sư, tôi thấy chuyện này dễ thôi mà, cần gì suy nghĩ nhiều. Cứ thẳng tay lấy bùa dán lên người anh ta, dù là cô gái cứng rắn cỡ nào cũng phải theo cô thôi!] [... ] Nhìn đống ý kiến linh tinh của đám cư dân mạng chẳng đáng tin cậy kia, Mộc Diêu Quang quyết định vẫn nên tĩnh tâm chờ đợi. Dù sao thì... cô đã gửi tin nhắn WeChat đi lâu như vậy, anh vẫn chưa trả lời mà, đúng không? Không trả lời tin nhắn chính là chuyện tốt. Còn cái người đang gửi lời mời kết bạn với cô kia... Sở Dương? Nghe quen quen. Là ai nhỉ? Ngay lúc cô đang định bỏ qua lời mời kết bạn của người này thì lại nhận được tin nhắn đầu tiên từ người đàn ông kia. [Chút nữa Sở Dương sẽ thêm WeChat em. ] Rồi sao nữa? Rồi chẳng có gì nữa cả. Mộc Diêu Quang ôm điện thoại, dán mắt vào mấy chữ mà người đàn ông gửi đến, xem đi xem lại, thậm chí còn đếm từng nét bút của từng chữ, nhưng vẫn không nhận được thêm tin nào khác từ anh. Chuyện này... chẳng phải là... cô gọi anh là "chồng", anh cũng không phản đối sao? Nghĩ đến khả năng này, khóe môi ai đó bắt đầu từ từ cong lên. Hề hề, cô có thể gọi anh là chồng rồi. Chồng ơi, chồng à! Mộc Diêu Quang gào to hai tiếng trong lòng, bong bóng hạnh phúc bay lơ lửng khắp nơi. Nếu không phải vì nơi cô đang ở hiện giờ không thích hợp, e là cô đã không kiềm được mà bật cười ngu ngơ rồi. À đúng rồi, cô phải trả lời tin nhắn chồng mới được. Rất nhanh sau đó, Tô Giản vừa gửi tin nhắn đi chưa được bao lâu thì đã nhận được hồi âm từ đối phương. [Chồng, em biết rồi. ] Lại là "chồng"? Tô Giản nhìn chằm chằm cái chữ có phần "chướng mắt" ấy, hồi tưởng đến lời nhắn đính kèm trên bao lì xì trong WeChat ban nãy, đôi mắt đen hơi lóe sáng, cuối cùng không trả lời lại cô mà trực tiếp tắt máy, nhét vào túi. Bên cạnh, Sở Dương vẫn đang sốt ruột lẩm bẩm, đã hơn nửa ngày rồi mà sao chị dâu vẫn chưa chấp nhận lời mời kết bạn của anh ta. Tô Giản liếc nhìn anh ta một cái, nhấc ly rượu lên, khẽ nói: "Mười phút." "Hả?" Sở Dương khó hiểu nhìn anh. "Cô ấy sẽ chấp nhận lời mời kết bạn của cậu trong vòng mười phút." "Sao anh biết?" Sở Dương tỏ vẻ nghi ngờ. "..." Tô Giản không nói gì, nhưng trong lòng vô cùng chắc chắn. Mười phút là đủ để cô phản ứng lại, dường như anh đã đoán được một vài toan tính nhỏ trong lòng cô.