[Hả???]
[Cái, cái gì cơ?]
[Có nghĩa thân phận thật sự của La Thần là tình nhân của Quản Chính Ngôn hả?]
[Quản Chính Ngôn phái tình nhân của mình đi giám sát người mà mình yêu thầm á hả? Trên đời còn có ai điên hơn tên này nữa không?]
[Suýt nữa là tôi đã bị kỹ thuật diễn xuất của Quản Chính Ngôn lừa rồi. Cứ tưởng anh ta chỉ nhất thời hồ đồ, trong lòng cất giấu một ánh trăng sáng khó quên, ai ngờ bên cạnh lại có vô số tình nhân như thế!]
[Như này mà cũng bị lừa được à? Sau này về già nhớ đừng bỏ tiền ra mua thực phẩm chức năng đấy nhé. ]
Giờ phút này Quản Chính Ngôn mới ý thức được La Thần không định chừa lại chút mặt mũi nào cho mình, tên đó đang muốn chết chùm!
Quản Chính Ngôn đoán cho dù mình có nói thêm gì nữa thì An Sùng cũng sẽ không tin, nhưng ít nhất gã sẽ không để La Thần yên thân.
"Cậu nghĩ cậu tốt lắm à?" Quản Chính Ngôn hung dữ nhìn La Thần: "Hay là cậu giải thích thử xem lúc tôi tới thì cậu đang làm gì trên giường của An Sùng đi?"
Quản Chính Ngôn mô tả lại hết những điều mà mình thấy được khi mở cửa bước vào.
"An Sùng, ít ra tôi chưa từng làm ra chuyện gì khác lạ với cậu mà đúng không? Đêm nay do tôi uống say nên mới nhất thời hồ đồ, nhưng còn La Thần thì nói không chừng đã làm việc này không biết bao nhiêu lần rồi đấy. Thật ra trợ lý riêng của cậu vẫn luôn có ý xấu với cậu, cậu cảm thấy mình còn tin lời gã nói được không? Gã chỉ muốn châm ngòi ly gián quan hệ của chúng ta thôi!"
"Dù sao thì vừa rồi gã cũng liên tục gọi tên cậu đó!"
[Ôi chúa ơi!]
[Từ từ, não của tôi sắp cháy rồi, ai có thể tóm tắt lại cho tôi được không?]
[Để tôi load một chút, để tôi load một chút. ]
[Cho nên vừa rồi cả hai người này đều gọi tên An Sùng trong khi đang lăn giường hả??? Trên đời còn có hai người điên khùng thế này sao???]
[Quản Chính Ngôn phái tình nhân đi làm trợ lý riêng của đối tượng mình yêu thầm, cuối cùng tình nhân lại yêu luôn người đó. Sau đó hai người này lăn giường với nhau và đều xem người kia là thế thân?]
[Vậy là anh vợ bị kẹt giữa sói và hổ luôn hả?]
[Đột nhiên cảm thấy An Sùng đáng thương ghê, gặp phải người bạn như vậy đúng là xui xẻo tám đời mà!]
[Bạn coi người ta là bạn, nhưng người ta lại muốn ngủ bạn. Chẳng những muốn ngủ bạn mà người anh ta ngủ cũng muốn ngủ bạn. ]
[Cứu mạng, tự nhiên tôi cảm thấy từ "ngủ" xa lạ quá!]
"Đúng! Tôi thích An Sùng đó thì thế nào?" Ngay cả một "mảnh quần lót" cuối cùng cũng đã bị lột ra rồi nên La Thần đã hơi điên cuồng: "Nhưng ít nhất thì tôi chưa từng muốn hại anh ấy!"
"An Sùng, sau này anh nhất định phải cẩn thận với tên này, anh ta không hề thỏa mãn với chút yêu thầm này thôi đâu. Anh ta đã muốn ra tay với anh từ lâu rồi! Nếu không phải hôm nay anh về sớm thì anh ta đã hạ thuốc vào đồ uống của anh ở nửa sau buổi tiệc rồi. Sau đó anh ta còn định sai tôi đưa anh về chỗ của anh ta nữa."
Nói xong, La Thần lại quay sang tỏ lòng trung thành với An Sùng: "Nhưng anh cứ yên tâm, tuy tôi đã hứa với anh ta rồi nhưng nhất định tôi sẽ không làm vậy đâu. Tôi định sẽ đưa anh về nhà an toàn, tôi không để anh ta thực hiện được âm mưu đâu."
"Bớt làm ra vẻ ăn năn đi! Lúc tôi nói kế hoạch cho cậu không phải cậu đồng ý rất sảng khoái à? Bây giờ mới nói câu này thì ai tin?"
Nghe tới đây, khán giả đang xem livestream đều tê rần cả người. Mỗi khi họ cho rằng bấy nhiêu đây đã đủ bùng nổ thì lại có thứ khác càng bùng nổ hơn xuất hiện.
Nhiều người xuất hiện ở đây đều vì "quả dưa" ăn được vào hai ngày trước, muốn hỏi thăm chút tình huống từ người trong cuộc là An Linh. Nhưng ai ngờ "dưa" trước còn chưa tiêu hóa xong thì lại có thêm một "quả dưa" lớn khác tới.