Chương 48

Sốc! Cô Chủ Fake Là Nữ Hoàng Drama!

Miêu Miêu Tam Thứ Phương 29-10-2025 10:31:01

Một tiếng thét chói tai vang lên từ trong phòng, hai bóng người trần truồng đang quấn lấy nhau trên giường. Có lẽ bị giật mình vì có người đột nhiên đẩy cửa vào, họ hoảng loạn tìm thứ gì đó che đi thân thể. Nhưng tấm chăn duy nhất đã rơi xuống đất, hai người lại không thể tách nhau ra ngay lập tức, loay hoay mãi chỉ tìm được hai mảnh quần áo để che những chỗ quan trọng. "An... An Sùng?" Lúc này hai người trên giường mới nhìn thấy người vừa bước vào là ai, nhưng khi nhận ra đó là An Sùng, sắc mặt họ còn hoảng sợ hơn lúc nãy. Sau khi bình tĩnh lại, Quản Chính Ngôn vội vàng nhảy xuống giường. Gã chỉ kịp mặc vội cái quần cộc rồi lao tới định giải thích với An Sùng. "An Sùng, cậu nghe tôi giải thích, chuyện này không phải như cậu nghĩ đâu." Còn An Linh lúc này thì giả vờ như bị sốc trước cảnh tượng trước mắt, cô đứng bất động như tượng, tay cầm điện thoại giơ trước ngực không nhúc nhích, quay rõ toàn bộ cảnh tượng trong phòng. Bình luận trong phòng livestream lập tức bùng nổ. [A a a a a a cái quái gì thế này? Tôi hỏi mấy người đây là cái gì vậy hả???] [Cái giường này thật là dữ dội quá, à không, cảnh tượng này thật là quá mức kinh khủng. ] [Trời ơi mắt tôi! Mắt tôi!] [A a a a a a đau mắt quá!] [Mù mắt chó của tôi rồi. ] [Chẳng phải đây là phòng của An Sùng sao? Tại sao trên giường anh ấy lại có hai... Ừm... Người đàn ông?] [Không lẽ một trong số họ là người yêu của An Sùng?] [Có thể lắm, nhìn người đang vội vàng chạy đến giải thích kia rất giống bị bắt gian tại trận. ] [Sao tôi thấy người này nhìn quen quen thế nhỉ?] "Tại sao hai người lại ở trong phòng tôi?" An Sùng hất tay Quản Chính Ngôn đang định nắm tay anh ra, giọng nói lạnh lẽo như băng: "Nếu hai người thật sự yêu nhau đến mức muốn làm chuyện này, tại sao không làm ở chỗ khác?" "Không phải vậy đâu An Sùng, cậu biết hôm nay tôi uống hơi nhiều nên đầu óc mới không tỉnh táo mà." Tình huống lúc này hoàn toàn vượt ngoài dự liệu của Quản Chính Ngôn, thêm vào đó men rượu dâng lên, đầu óc gã gần như không hoạt động nổi: "Phi! Tôi mà thèm yêu tên đó à? Chuyện đó hoàn toàn không thể nào xảy ra!" An Linh giả vờ như vừa mới hoàn hồn sau cú sốc, cô chất vấn: "Hai người có yêu nhau hay không là chuyện của hai người, chẳng liên quan gì đến chúng tôi cả. Nhưng vấn đề là tại sao hai người lại làm chuyện này trên giường của anh trai tôi?" "Tôi vốn đến tìm An Sùng có tí việc, nhưng khi tôi đến thì La Thần đã ở đây rồi." Lúc này Quản Chính Ngôn chỉ muốn đổ hết trách nhiệm lên đầu người khác để cứu vớt hình tượng của mình trong mắt An Sùng: "Tôi chỉ là uống say quá nên nhất thời hồ đồ, là cậu ta dụ dỗ tôi!" "Có cái shit!" La Thần ngồi trên giường tức giận phản bác. La Thần vốn không phải người nhu nhược dễ bị chèn ép, lý do gã đồng ý nghe theo sắp xếp của Quản Chính Ngôn làm trợ lý riêng cho An Sùng là vì hai lý do: Một là vì Quản Chính Ngôn trả giá rất hậu hĩnh, hai là gã cũng hơi có hứng thú với An Sùng. Vừa được ở cạnh trai đẹp, lại vừa có tiền, chỉ có kẻ ngốc mới từ chối. Gã không ngờ sau này gã lại thật sự thích An Sùng. Nhưng gã cũng đã sớm lên kế hoạch, một khi dụ dỗ được An Sùng, gã sẽ bỏ Quản Chính Ngôn ngay lập tức, chỉ là gã chưa kịp hành động thì đã bị lật tẩy theo kiểu này. Rõ ràng mọi chuyện đều do Quản Chính Ngôn chủ mưu, giờ lại định đổ hết lên đầu gã. La Thần biết chắc chắn mình sẽ bị An Sùng đuổi việc, nhưng với thân phận của Quản Chính Ngôn, nếu An Sùng không biết sự thật thì có lẽ sau này vẫn sẽ tiếp tục làm bạn với Quản Chính Ngôn.