Chương 40

Sốc! Cô Chủ Fake Là Nữ Hoàng Drama!

Miêu Miêu Tam Thứ Phương 29-10-2025 10:31:01

Thông qua sự phân tích tiếng lòng của An Linh trong khoảng thời gian này, đại khái người nhà họ An đã rút ra được một vài kết luận. An Linh cho rằng thế giới mà họ đang ở là một cuốn tiểu thuyết, con bé là nữ phụ độc ác, còn nữ chính là Thu Niệm. Cho nên ý của An Linh là con bé sẽ đứng giữa châm ngòi ly gián tình cảm giữa nhà họ An và Thu Niệm, khiến họ chán ghét và nhằm vào Thu Niệm sao? Sao có thể chứ! Tạm thời chưa nhắc tới chuyện An Linh cảm thấy thế giới họ đang ở là một cuốn tiểu thuyết vốn đã không đáng tin chút nào. Chỉ nói tới việc họ đã ở cùng An Linh từ nhỏ đến lớn thôi, chẳng lẽ họ lại không hiểu được tính con bé sao? Huống chi họ cũng có lòng tin với mình, chắc chắn họ sẽ không nhằm vào Thu Niệm đâu! Ba người nhìn nhau, trong mắt đều là vẻ kiên định. Nếu An Linh không muốn về nhà họ Thu, mà con bé cũng không muốn dọn ra khỏi nhà họ An, vậy thì họ tuyệt đối sẽ không bắt An Linh làm chuyện mà con bé không thích, khiến con bé cảm thấy ấm ức. Đến lúc đó, mặc kệ thế nào đi nữa, họ cũng sẽ giữ An Linh ở lại. Họ tin An Linh, cũng tin vào chính mình, chuyện con bé lo lắng tuyệt đối sẽ không xảy ra. Hai ngày sau, Thu Niệm liên lạc với Bùi Ngọc Ngưng, hẹn hai nhà sẽ gặp nhau vào cuối tuần này. An Linh thấy ngày này nằm trong giới hạn thời gian nhiệm vụ của mình nên cũng không có ý kiến gì khác. Nhưng trước đó, cô còn có chuyện rất quan trọng phải làm, đó là trông chừng An Sùng. Dù sao thì tối mai đã là tiệc sinh nhật của Quản Chính Ngôn rồi, sự trong sạch của anh cả đều nằm hết trong tay cô! Tuy lần này An Sùng sẽ không vì buồn mà mượn rượu giải sầu, nhưng An Linh vẫn không hề cảm thấy yên tâm chút nào. Lỡ như lần này vì tìm lại được em gái ruột mà anh cả vui quá uống say thì sao bây giờ? Có cô đi theo thì ít nhất còn có thể chăm sóc cho anh ấy, nhất định sẽ không để anh cả rơi vào tay gã La Thần xấu xa kia! An Sùng cạn lời nhìn ba mẹ và em gái đang chờ xuất phát, anh thật sự không muốn để ba người đi theo mình chút nào. Chẳng lẽ anh còn không biết trong lòng họ đang nghĩ gì sao? Nếu như đã nghe được tiếng lòng của An Linh và biết lần này sẽ xảy ra chuyện gì rồi, vậy chắc chắn anh sẽ không uống say! Đặc biệt là ba mẹ An, gần đây không có việc gì làm mà cứ thích nhìn chằm chằm vào bộ phận nào đó của anh, sau đó còn thấm thía dặn anh phải bảo vệ chính mình cho tốt, rồi trong tối ngoài sáng hỏi sao anh còn chưa đuổi La Thần đi. Đương nhiên là An Sùng biết không thể để La Thần ở lại quá lâu. Nhưng dựa theo lời của An Linh thì sau khi bị anh đuổi đi, gã La Thần kia sẽ lập tức trả đũa. Tuy lần này anh không bị gã chụp ảnh, nhưng đã là bịa đặt thì vốn không cần chứng cứ. Chẳng lẽ không có ảnh chụp thì La Thần sẽ không bịa đặt sao? Vậy nên lần này anh đã âm thầm gắn camera trong phòng mình. Chờ sau khi quay được chuyện La Thần làm trên giường mình, anh đuổi gã đi cũng không muộn. "Ba mẹ, Tiểu Linh đi theo thì còn được, nhưng hai người là người lớn mà tới tiệc sinh nhật của đám con cháu như tụi con làm gì?" An Sùng bất đắc dĩ nhìn ba mẹ mình. Nếu như thật sự lo lắng cho an toàn của anh thì có An Linh đi theo đã là đủ rồi. An Sùng cảm thấy rõ ràng là ba mẹ mình đang muốn đi chung để xem thử có nghe thêm được thông tin gì trong tiếng lòng của An Linh không. "Sao ba mẹ lại không đi được?" Bùi Ngọc Ngưng hợp tình hợp lý nói: "Không phải trên thiệp ghi là mời cả nhà mình sao?" "Phải đó." An Thụ Hải cũng phụ họa: "Đâu phải chỉ có mấy đứa trẻ các con mới được đi dự tiệc? Ba muốn tới ôn chuyện với mấy ông bạn già của mình chút mà cũng không được à?" An Sùng hết cách với ba mẹ mình nên chỉ đành thỏa hiệp: "Vậy để tài xế lái hai chiếc xe đi ạ, nếu như không chờ được thì hai người có thể về sớm một chút." Nếu đã là tiệc sinh nhật thì tất nhiên mấy người trẻ tuổi bọn họ sẽ còn có tăng hai tăng ba. Bình thường người lớn chỉ dự tiệc chính xong rồi tự giác rời đi, chừa lại không gian cho người trẻ tuổi giao lưu kết bạn với nhau.