Chương 30

Sốc! Cô Chủ Fake Là Nữ Hoàng Drama!

Miêu Miêu Tam Thứ Phương 29-10-2025 10:31:02

Phải nói rằng An Linh hành động rất nhanh. Ngày hôm sau, ngoại trừ em út An Duệ thì bốn thành viên còn lại trong nhà họ An đều nhận được một email ẩn danh. Nội dung email là kết quả giám định ADN giữa An Thụ Hải, Bùi Ngọc Ngưng với Thu Niệm và An Linh. Kết quả cho thấy hai người chính là ba mẹ ruột của Thu Niệm nhưng lại không có quan hệ huyết thống với An Linh. Sự thật về chuyện thiên kim thật giả cuối cùng cũng được xác nhận hoàn toàn. Ba mẹ An và An Sùng vốn đã chuẩn bị sẵn tâm lý nên đọc xong cũng chỉ thở dài, cảm thấy mọi chuyện đã rõ ràng, rồi bắt đầu suy nghĩ bước tiếp theo. Nhưng An Quân thì trước đó chưa biết gì cả. Khi nhận được email, phản ứng của anh cũng giống hệt những người khác khi lần đầu nghe An Linh nói mình không phải con gái nhà họ An – như bị sét đánh ngang tai, đầu óc trống rỗng một lúc lâu. Anh không biết chỉ mình nhận được email hay cả nhà đều nhận được, nghĩ đi nghĩ lại, cuối cùng chỉ dám gọi cho An Sùng. "Anh! Em nói anh nghe chuyện này, em vừa nhận được một email, nói là..." "Nói Tiểu Linh không phải con gái ruột nhà họ An, Thu Niệm mới phải, đúng không?" An Sùng nghe giọng nói cuống quýt của An Quân liền đoán ra em trai muốn nói gì. "Anh cũng nhận được hả?" An Quân càng sốt ruột: "Vậy ba mẹ cũng nhận được hả? Rốt cuộc chuyện này là thế nào? Có phải có người muốn nhắm vào Tiểu Linh để hại nhà mình không? Giờ Tiểu Linh sao rồi, em ấy có nói gì không?" "An Quân." Giọng nói trầm thấp của An Sùng truyền đến từ đầu dây bên kia, cắt ngang chuỗi câu hỏi liên tiếp của An Quân. Từ giọng nói của anh mình, An Quân nghe ra có điều chẳng lành, anh im bặt không hỏi nữa. Sau một khoảng lặng ngắn ngủi, An Sùng nói tiếp: "An Quân, nội dung trong email là thật." "Không thể nào!" An Quân kích động phản bác: "Làm sao Tiểu Linh có thể không phải em gái ruột của chúng ta được? Thu Niệm đó rốt cuộc là ai, anh đã điều tra chưa mà nói vậy!" "An Quân." Giọng An Sùng trở nên nghiêm nghị. "Em có thể tiếp tục coi Tiểu Linh là em gái, nhưng việc Thu Niệm là em gái ruột của em là sự thật. Anh hy vọng em đừng vì định kiến mà bài xích em ấy." "Chi tiết cụ thể anh vẫn đang điều tra. Thật ra email đó là do chính Tiểu Linh gửi. Cụ thể đợi em về nhà anh sẽ nói rõ hơn, trước mắt em đừng nhắc đến chuyện này với bất kỳ ai, kể cả Tiểu Linh, em hiểu chưa?" An Quân rất hiểu anh mình, anh biết anh mình không phải người lấy chuyện này ra đùa, cũng có nghĩa là mỗi lời An Sùng nói lúc này đều là thật. Nhưng chuyện này quá đột ngột, anh thật sự rất khó tin và khó chấp nhận được, chỉ có thể nghe lời anh mình tạm thời coi như chưa có chuyện gì xảy ra, tập trung hoàn thành concert rồi sớm trở về để hỏi rõ mọi chuyện. An Quân bị email của An Linh làm cho ăn không ngon ngủ không yên, mà An Linh cũng không khá hơn bao nhiêu, vì sau khi gửi email, cô vẫn đang chờ đợi phản ứng của gia đình, nhưng chờ mãi chẳng thấy gì xảy ra. Trong bữa tối, cô liên tục quan sát biểu cảm của ba người còn lại trên bàn ăn nhưng phát hiện họ vẫn bình thường y như mọi khi, An Linh không nhìn ra điều gì cả. [Gì vậy trời, mọi người không nhận được email hả ta?] [Chắc không đâu, dù ba mẹ không xem nhưng ngày nào anh cả cũng kiểm tra email mà. ] [Nhưng phản ứng của mọi người giống như chẳng biết gì hết ấy. ] [Hay là mình đưa thẳng cho mọi người xem nhỉ?] An Linh lấy điện thoại ra, thử thăm dò: "Ba mẹ, anh cả, hôm nay con nhận được một email kỳ lạ lắm, con..." "Anh ăn xong rồi." An Sùng đột nhiên đứng dậy: "Con còn chút việc chưa xong, con lên phòng trước, mọi người cứ từ từ ăn ạ." "Ba mẹ cũng ăn xong rồi!" Ba mẹ An cũng đứng lên: "Ba mẹ đi dạo cho tiêu cơm đây, Tiểu Linh cứ ăn tiếp đi con." Nói xong, ba người lập tức rời khỏi phòng ăn, không cho An Linh cơ hội nói hết câu. An Linh: "???"