Về mặt vật chất, đúng là Thu Niệm không sống xa hoa như An Linh ở nhà họ An nhưng cũng gần như muốn gì được nấy, và tình yêu thương mà nhà họ Thu dành cho cô ấy cũng không thua kém gì An Linh.
Vì vậy, trong nguyên tác, ban đầu Thu Niệm không muốn quay về nhà họ An, mà nhà họ Thu cũng không muốn để cô ấy đi.
Nhưng nữ phụ độc ác An Linh lại không nghĩ vậy. An Linh cảm thấy nhà họ Thu không thể so với nhà họ An, trong mắt An Linh, giàu có là nhất, nhà họ Thu không thể cung cấp tiền bạc và tài nguyên như nhà họ An.
An Linh cho rằng mình từ con gái nhà họ An biến thành con gái nhà họ Thu chính là bị giáng giai cấp.
Vì vậy An Linh khóc lóc ăn vạ, nhất quyết không chịu quay về, còn luôn tỏ thái độ với nhà họ Thu, khiến họ hoàn toàn thất vọng với cô con gái ruột này. Trong khi đó, vì Thu Niệm không muốn chuyển đến ở, lại thêm chuyện ôm nhầm con là ngoài ý muốn nên nhà họ An cũng vui vẻ tiếp tục sống như trước với An Linh.
Nhưng sau này nhà họ Thu gặp chuyện, chỉ còn lại một mình Thu Niệm, cuối cùng cô ấy vẫn được nhà họ An đón về.
Cũng từ lúc đó, An Linh bắt đầu chuỗi ngày phản diện của mình. An Linh liên tục hãm hại Thu Niệm, còn dựng chuyện vu khống khiến nhà họ An dần có thành kiến với Thu Niệm.
Lúc bị vạch trần sự thật, An Linh sẽ lập tức giả vờ đáng thương. An Linh hiểu rất rõ nhà họ An, diễn xuất lại giỏi, mỗi lần bị vạch mặt đều khóc lóc kể lể là vì quá yêu quý gia đình nên mới ghen tuông nhạy cảm như vậy, nói là bản thân mình cũng là nạn nhân, vì sao ai cũng đổ lỗi cho mình.
An Linh còn nói mình đã mất ba mẹ ruột, giờ đến cả nhà họ An cũng không cần cô, vậy cô sống trên đời này còn có ý nghĩa gì nữa? Thậm chí An Linh còn vài lần giả vờ tự tử.
Lần đầu đọc nguyên tác, tay chân An Linh cũng co quắp, cô chỉ muốn độn thổ vì xấu hổ.
Cô không thể tin được người ngồi dưới đất khóc rống lên, hét to: "Con cũng có cảm xúc mà! Con đã xem mọi người là ba mẹ ruột, là anh trai ruột suốt hơn hai mươi năm trời. Chỉ vì không có quan hệ máu mủ mà mọi người lại đối xử với con như vậy sao? Dù mọi người có xem con như chó thì cũng không nên máu lạnh thế chứ!" lại chính là mình.
Vậy mà lúc đó nhà họ An như bị quỷ ám, đầu óc choáng váng, lại thật sự tin lời An Linh, khiến Thu Niệm hoàn toàn thất vọng với họ.
Tóm lại, nguyên tác là chuỗi ngày tự hủy của nữ phụ độc ác An Linh. An Linh liên tục khiến Thu Niệm rơi vào tình cảnh đơn độc, tạo tiền đề cho việc sau này cô ấy dần bị nam chính chiếm được tình cảm.
An Linh không thể hiểu nổi bản thân mình trong nguyên tác, cô không nghĩ mình sẽ làm ra những chuyện đó, nhưng giờ cô cũng có chút không dám tin vào chính mình.
Dù sao thì tiền lệ vẫn đang bày ra đó, giống như việc cô không tin mình sẽ đối xử tệ với Nghiêm Úc như vậy, nhưng rõ ràng là cô từng làm rồi. Lỡ như sau khi Thu Niệm quay về, cô lại bắt đầu phát điên y như nguyên tác thì sao đây?
Nhưng còn nhà họ An thì sao?
An Linh nhìn ba mẹ và anh trai mình, thật khó tưởng tượng họ cũng có thể mù quáng như vậy.
Chẳng lẽ là do hiệu ứng ép buộc của cốt truyện?
Vậy nếu nữ phụ độc ác là cô không làm theo cốt truyện nữa, tình hình có khá hơn không?
[Hừm. ]
[Rốt cuộc có nên để Thu Niệm quay về không nhỉ... ]
Nghe An Linh nghĩ vậy, nhà họ An đều hơi sững sốt, họ tưởng cô không muốn trả lại thân phận cho Thu Niệm.
[Nếu Thu Niệm quay về, chắc chắn mình sẽ dọn ra ngoài cho an toàn. Nhưng nếu mình dọn ra ngoài rồi mà cô ấy vẫn bị ba mẹ bắt nạt thì sao đây?]
Nhà họ An: "..."
Tiểu Linh của chúng ta nghĩ hơi nhiều rồi đấy.
Rốt cuộc trong lòng con bé, hình tượng của gia đình mình là gì thế?
Một đám côn đồ bị khùng hả?