Chương 29

Sốc! Cô Chủ Fake Là Nữ Hoàng Drama!

Miêu Miêu Tam Thứ Phương 29-10-2025 10:31:02

Sau khi về đến nhà họ An, Nghiêm Úc không ở lại thêm. Vốn dĩ anh vội vàng từ nước ngoài trở về là vì chuyện của An Linh, vẫn còn một số công việc chưa xử lý xong. Giờ thấy An Linh không sao, anh cũng yên tâm về làm việc. Sau bữa tối, An Linh cứ quanh quẩn bên ba mẹ, rồi giả vờ như tình cờ phát hiện ra điều gì đó, khoa trương la lên: "Úi ba ơi, sao ba có tóc bạc rồi? Để con nhổ cho ba nha!" Ba mẹ An đều biết ý đồ của cô nhưng vẫn giả vờ không biết gì, thuận theo nói: "Thật hả? Vậy con nhổ giúp ba đi." "Tiểu Linh xem giúp mẹ nữa nha, nếu mẹ cũng có thì con nhổ luôn nha. Biết sao được, ba mẹ cũng già rồi mà." "Ba mẹ con làm gì có già." An Linh vừa nhổ tóc vừa nói: "Một hai sợi tóc bạc thì có gì lạ đâu, con cũng từng có mà, ba mẹ vẫn còn trẻ lắm!" [Xin lỗi ba mẹ, thật ra ba mẹ không có sợi tóc bạc nào đâu, nhưng để chắc ăn thì con phải nhổ thêm vài sợi nữa!] An Sùng cũng đi tới: "Tiểu Linh xem giúp anh luôn đi." "Không không, anh thì khỏi." Một tay An Linh cầm tóc ba, tay còn lại cầm tóc mẹ, thẳng thừng từ chối An Sùng rồi chạy vội về phòng, cất số tóc vừa nhổ được vào túi zip đã chuẩn bị sẵn. Đợi An Linh lên lầu, An Sùng quay sang hỏi ba mẹ: "Đợi có kết quả rồi, ba mẹ định tính sao?" Chuyện xảy ra hôm nay trong đoàn phim của Thu Niệm đang rất hot trên mạng, tên An Linh cũng liên tục bị nhắc đến. An Sùng vốn luôn quan tâm đến tin tức về em gái nên đương nhiên biết chuyện này. Hầu như chỉ cần nhìn ảnh của Thu Niệm, anh đã hiểu những gì trong tiếng lòng của An Linh đều là sự thật. Thu Niệm mới là em gái ruột của anh, còn An Linh là đứa trẻ bị ôm nhầm. Cảm xúc trong lòng An Sùng tuy cũng phức tạp nhưng nghĩ kỹ lại thì tình cảm anh em giữa hai người suốt bao năm qua không phải giả. Anh sẽ không thay đổi thái độ với An Linh chỉ vì con bé không cùng huyết thống với mình. Vì vậy đối với anh, chuyện này đơn giản chỉ là có thêm một cô em gái nữa, vị trí của An Linh trong lòng anh vẫn không thay đổi. Nhưng anh cũng hiểu rõ chuyện này đối với ba mẹ rất khác. Đặc biệt là với mẹ, một bên là con gái ruột do mẹ mang nặng đẻ đau, một bên là An Linh đã được yêu thương chăm sóc suốt 22 năm, làm sao mẹ có thể chọn được? Dù chọn bên nào thì với mẹ cũng là một sự đau khổ. Bùi Ngọc Ngưng im lặng rất lâu, cuối cùng cũng cắn răng nói: "Dù sao đi nữa hai đứa nhỏ đều vô tội." "Trước tiên phải điều tra rõ sự thật. Nếu chỉ là nhầm lẫn ngoài ý muốn thì hai nhà có thể ngồi lại cùng nhau thương lượng, dù sao chuyện này cũng không chỉ ảnh hưởng đến mỗi nhà mình." "Nhưng nếu là bên kia cố ý tráo hai đứa nhỏ..." Bùi Ngọc Ngưng hít một hơi thật sâu, cuối cùng vẫn quyết định: "Vậy thì để Tiểu Linh dọn ra ngoài ở riêng." Bùi Ngọc Ngưng chỉ nói đến đó nhưng An Thụ Hải và An Sùng đều hiểu rõ ý bà. Nếu đây chỉ là sự cố ngoài ý muốn thì hai bên gia đình sẽ cùng nhau thương lượng cách sống chung, kết quả tốt nhất là mỗi nhà đều có hai cô con gái. Nhưng nếu đây là âm mưu của nhà kia... Cố tình đổi con để con họ được sống sung sướng thì chắc chắn nhà họ An sẽ đòi lại con gái ruột và cũng sẽ không dễ dàng tha thứ cho kẻ chủ mưu đứng sau. Về phần An Linh, dù là để bù đắp cho con gái ruột của nhà họ An hay vì thân phận con gái của kẻ chủ mưu, An Linh đều không thể tiếp tục sống cùng nhà họ An được nữa. Về tiền bạc và tài nguyên, đương nhiên họ sẽ không để An Linh thiếu thốn gì, chỉ là quả thật rất khó để đối xử với An Linh như trước. An Thụ Hải và An Sùng đều không phản đối, ngầm đồng ý với quyết định của Bùi Ngọc Ngưng. Bầu không khí đột nhiên trầm xuống, An Sùng lên tiếng: "Con đã cho người đi điều tra tình hình nhà Thu Niệm rồi, có kết quả con sẽ báo ngay với ba mẹ." Ba mẹ An gật đầu, tỏ ý đã hiểu.