Chương 36

Xuyên Thành Nữ Phụ Não Tàn Trong Truyện Mạt Thế

Giảo Hoạt Thiên Cẩu 27-10-2025 07:25:01

Tiêu Họa nghiêng đầu suy nghĩ. Máy phát điện hiện tại có công suất giới hạn, không thể duy trì lâu dài. Không có tủ lạnh thì cũng chỉ là thứ trang trí, vấn đề này thực sự rất nghiêm trọng. Nhưng mà! Tiêu Họa chớp mắt, động não nảy ra một ý tưởng: "Có thể dùng sấm sét của anh trai tôi thay thế không? Hoặc, tôi có thể dùng băng để tạo kho lạnh." Nếu có thể chuyển đổi sấm sét của Tiêu Túy thành điện năng cho gia đình, hoặc dùng băng của cô để xây dựng một hầm băng thì hoàn toàn có thể giải quyết vấn đề bảo quản thực phẩm. Hơn nữa, đó còn là nguồn năng lượng tái tạo. Trong lòng Tiêu Họa không nhịn được cảm thán: Mình đúng là một thiên tài! Bạch Mộc suy tính một lát, cảm thấy ý tưởng của cô thực sự khả thi bèn gật đầu: "Nghe hợp lý đấy, là tôi đã nghĩ quá hạn hẹp. Nếu làm vậy, lượng thực phẩm có thể đủ dùng trong một tháng." Tiêu Họa cười híp mắt, khoái chí: "Tận dụng triệt để mọi nguồn lực thôi mà." Nhưng ngay sau đó, một câu hỏi khác lại hiện lên trong đầu cô: Vậy sau một tháng thì sao? Cô biết rõ, trong thế giới hậu tận thế, sau nửa tháng sẽ xuất hiện một trận mưa lớn kéo dài liên tiếp mười ngày. Sau đó, lũ xác sống sẽ tiến hóa hàng loạt, động thực vật cũng bắt đầu biến dị với quy mô lớn, tranh giành không gian sống với con người. Đến thời điểm ấy, toàn nhân loại sẽ phải đối mặt với tình trạng thiếu lương thực trầm trọng và những mối nguy rình rập từ khắp nơi. Lúc đó, họ sẽ phải đi đâu về đâu? Tiêu Họa không thích kiểu "được tới đâu hay tới đó". Cô luôn muốn chuẩn bị trước để đối phó với sự khắc nghiệt của tận thế một cách bình tĩnh. Sau một hồi suy nghĩ, Tiêu Họa cuối cùng cũng nảy ra vài ý tưởng. Cô định nói ra nhưng vừa nghĩ đến việc phải giải thích dài dòng để thuyết phục Bạch Mộc mà dù có thuyết phục được anh thì vẫn còn Tiêu Túy và các đồng đội của anh nữa, cô liền cảm thấy mệt mỏi. Thật phiền phức! Bạch Mộc nhận ra sự trầm tư của cô bèn lên tiếng hỏi: "Tiêu Họa, em có ý kiến gì à?" Tiêu Họa mím môi, cân nhắc vài giây rồi nói: "Tôi nghĩ chúng ta nên tích trữ thêm lương thực..." Cô ngập ngừng một chút rồi tiếp tục: "Ý tôi là, trên đường đến thành phố F, chúng ta có thể thu thập lương thực và hạt giống từ các vùng nông thôn dọc đường, như vậy sẽ giảm thiểu rủi ro do thay đổi bất thường." "Thay đổi bất thường?" Bạch Mộc nhíu mày, dường như đoán được điều gì đó. "Cụ thể là gì? Em giải thích thêm được không?" Tiêu Họa đưa ra lý do mà cô vừa nghĩ ra: "Tôi nhận thấy độ ẩm trong không khí ngày càng tăng, có cả sóng năng lượng dị thường nhưng nó vẫn chưa phát tác. Nếu xảy ra mưa lớn, chắc chắn sản lượng cây trồng sẽ giảm mạnh. Sau đó môi trường có còn thích hợp để cây trồng phát triển hay không thì vẫn chưa thể xác định." Bạch Mộc gật đầu đồng ý ngay: "Được, tôi sẽ hành động." Tiêu Họa, vốn đã chuẩn bị cả một bài diễn thuyết để thuyết phục: "..." Dễ vậy sao? Cô nói hay đến thế ư? Người vừa tra hỏi liên trưởng Lý đủ ba trăm sáu mươi độ kia bị đoạt hồn rồi à? Bạch Mộc liếc thấy vẻ mặt khó tin của Tiêu Họa, tò mò hỏi: "Sao thế?" Tiêu Họa cũng tò mò ngược lại: "Anh Bạch, anh đồng ý dễ vậy sao? Không hỏi thêm gì à?" Bạch Mộc cười như thể chuyện này rất hiển nhiên: "Em nói rất có lý, sao tôi lại không đồng ý?" Tiêu Họa nói thật lòng: "Vì làm vậy sẽ làm chậm trễ thời gian đến thành phố F, mà tôi thì không có bằng chứng." "Em chính là bằng chứng." Giọng Bạch Mộc ấm áp, nhẹ nhàng, nhưng những gì anh nói ra lại khiến Tiêu Họa bàng hoàng. "Ngày trước khi tận thế xảy ra, em đã có dự cảm trước. Khi tôi sốt cao không dứt, em nhận ra đó là dấu hiệu thức tỉnh dị năng. Khi chúng ta chạm trán xác sống mạnh, em kết luận đó là xác sống tiến hóa." Gì cơ? Bạch Mộc đã phát hiện ra bằng chứng cô xuyên sách sao? Tiêu Họa nhắm mắt lại, hít một hơi thật sâu rồi mở ra. Cố gắng giữ vẻ mặt bình tĩnh, cô giải thích: "Hôm trước tận thế, tôi thức tỉnh dị năng nên giác quan trở nên nhạy bén hơn. Lúc tôi bị sốt cao rồi thức tỉnh, tôi đã có kinh nghiệm. Dị năng của tôi tiến bộ nhanh nên tôi hiểu được sự thay đổi của xác sống."