An Nhiễm Lãm Nguyệt, Mặc Trí Hân08-10-2025 19:26:27
Nàng đưa mẫu cỏ cho Bình Nhi và mấy người khác, dặn các nàng ấy nhớ kỹ, đợi tới khi dừng chân vào buổi tối, trong lúc nhặt củi thì thuận tiện tìm thêm xem có tía tô và cỏ kim châm không.
Chiều hôm đó, lại có một người thuộc gia tộc khác qua đời, xác bị vứt vào trong rừng cây, đồ đạc trên người bị lột sạch chỉ còn lại quần.
Chỉ trong một ngày, đã có hai người chết vì nhiễm phong hàn, càng về sau, thời tiết càng lạnh, đường đi càng khó khăn hơn, lúc thấy một hang động lớn, nhóm sai dịch bàn bạc một chút.
Sắp xếp để ở lại trong hang động xong, tuy rằng dừng lại nghỉ ngơi sớm hơn một canh giờ, nhưng nếu cứ tiếp tục như vậy thì sẽ phải ngủ ngoài trời, ít nhất thì ở trong hang động có thể tránh mưa gió.
Tô Hàm Sơ bảo Bình Nhi đưa cỏ kim châm cho tỷ muội Xuân Đào xem, dặn các nàng cũng tìm thêm, nếu tìm thấy thì sẽ đổi lấy một chén thuốc.
Nhờ uống thuốc của Tô Hàm Sơ mà con của hai người họ đã khỏe hơn nhiều, hôm nay còn theo mẫu thân của mình đi nhặt củi.
Ngay lúc Tô Hàm Sơ đang chuẩn bị nấu thuốc, cả đám người Trần gia hùng hổ đi tới.
"Tô Hàm Sơ, ngươi là đồ tiện nhân lòng dạ rắn rết thế mà ngươi dám hạ độc Trần gia của chúng ta, từ sau khi uống thuốc của ngươi, bệnh của Trần gia chúng ta càng lúc càng nặng hơn, ngươi lập tức ra đây giải thích, bằng không đừng trách chúng ta không nương tay!"
Người dẫn đầu chính là Trần Phương thị.
Tô Hàm Sơ không nhịn được mà mày.
Lý di nương đưa con mình cho Tiền di nương bế, dặn một câu rồi bước đến bên cạnh Tô Hàm Sơ.
"Trần phu nhân, thuốc do thiếu phu nhân nấu, Quân gia chúng ta đều uống cả, không ai gặp vấn đề gì hết, ngược lại, chúng ta còn phòng được phong hàn, ngươi không thể vu khống thiếu phu nhân."
Trần Phương thị cuối cùng cũng tìm được cớ để gây sự với Tô Hàm Sơ, làm gì có việc buông tha cho nàng được, nghĩ đến việc con gái mình từng bị đánh thảm hại, trên mặt Trần Phương thị mang theo ý hận.
"Bắt Tô Hàm Sơ lại, đánh cho thật đau, để trả thù cho lão phu nhân!"
Lý di nương lo lắng, trong mấy ngày này, Tô Hàm Sơ đã trở thành chỗ dựa chính của Quân gia, nếu như nàng bị thương thì phải làm sao bây giờ, nhưng giờ người Quân gia đều đi kiếm thức ăn và nhặt củi cả rồi.
Bà ấy vội chắn trước mặt Tô Hàm Sơ.
"Trần phu nhân..."
Tô Hàm Sơ kéo bà ấy ra.
"Tiền di nương, trông coi đồ đạc của chúng ta, đừng lo cho ta."
Nói xong, nàng cầm lấy một cây gậy gỗ, tiến lên ngăn nhóm người Trần gia, dù có đánh nhau, nàng cũng không muốn để nồi chén thau các thứ bị hư hỏng.
"Trần phu nhân, thuốc ta nấu rốt cuộc có vấn đề hay không, bà và ta đều hiểu rõ trong lòng, hơn nữa chén thuốc đó không phải do ta tự mang đến Trần gia của các người, nếu cả nhà các người muốn cố tình gây chuyện, vậy cũng đừng trách ta không khách khí!"