An Nhiễm Lãm Nguyệt, Mặc Trí Hân08-10-2025 19:26:18
"Đủ rồi, lát nữa nấu xong, ta sẽ bảo Bình Nhi mang cho hai người."
Quay lại nơi mấy người của Quân gia nghỉ ngơi, Thôi ma ma đã nhóm lửa đun nước, Tô Hàm Sơ lấy một miếng gừng lớn, cắt lát rồi thả vào nấu trong nồi, lại thêm vài quả ớt, rồi bảo Bình Nhi và Lưu Linh rửa sạch tía tô, nấm và mộc nhĩ.
Sau khi rửa xong, Tô Hàm Sơ nấu một nồi tía tô, đồng thời lén thêm vào bột sài hồ mà nàng lén lấy từ không gian của mình.
Quân Mặc Diệp ôm một bó củi bước vào.
"Hàm Sơ, trời lạnh quá, tìm mãi cũng không săn được con mồi nào, ta mang củi về trước cho mọi người, một lát nữa ta lại ra ngoài tìm tiếp."
Tô Hàm Sơ ngăn hắn lại.
"Đừng đi nữa, trời lạnh thế này, chàng xuống sưởi ấm đi, ta vừa tìm được một ít rau dại, vẫn còn ít thịt lợn rừng đã ướp mà phụ thân mang đến lần trước, một lát nữa nữa nấu nồi canh thịt là đủ cho chúng ta ăn rồi."
Nghe vậy, Quân Mặc Diệp ngồi xuống bên cạnh nàng, đưa tay ra hơ lửa sưởi ấm.
"Nàng đang nấu gì mà nhìn trông đen vậy?"
Tô Hàm Sơ dùng muôi khuấy nồi, đảm bảo bột sài hồ tan nhanh.
"Đây là tía tô, có thể trị phong hàn, hai ngày nay có nhiều người bị nhiễm phong hàn, dù nhà chúng ta tạm thời chưa có ai mắc bệnh nhưng cũng nên phòng ngừa."
Xác định đã nấu gần xong rồi, Tô Hàm Sơ múc ra hai bát.
"Bình Nhi, ngươi và Lưu Linh mang cái này cho hai tỷ muội Xuân Đào đi, nói với bọn họ và đám trẻ mỗi người uống nửa chén, xem như thù lao vì các nàng đã tìm tía tô."
Quân Mặc Diệp nhìn thấy trong thau đồ vẫn còn nhiều tía tô.
"Hay là chúng ta mang một ít qua chỗ nhạc phụ đi, ta thấy nhạc phụ và mọi người còn ở ngoài, tựa vào bức tường cạnh góc đó."
Nghe vậy, trên mặt Tô Hàm Sơ hiện lên ý cười, tốt, vẫn còn biết suy nghĩ tới cha mẹ của nàng, cũng không tệ.
"Vậy sao chàng còn không mau lấy thau súp lớn lại đây."
Quân Mặc Diệp mang đến chiếc thau thường dùng để đựng thức ăn ở Quân gia.
Tô Hàm Sơ múc hơn nửa canh thuốc trong thau, để Quân Mặc Diệp mang tới chỗ mấy người Tô gia.
Rồi nàng còn bảo Tuệ Nhi lấy chén ra, múc một chén canh để lát nữa mang cho mấy người Vưu sai dịch.
Sau đó, thêm nước vào nồi, tiếp tục nấu mẻ thuốc thứ hai.
Khi Quân Mặc Diệp quay lại với thau đồ ăn đã trống, Tô Hàm Sơ đưa muôi cho hắn khuấy, còn mình thì bưng chén thuốc lớn đến chỗ nhóm người Vưu sai dịch.
"Vưu sai dịch, hôm nay trời càng lạnh hơn, có rất nhiều người đã bị nhiễm phong hàn, ta có hái được ít thảo dược chữa phong hàn ở trên đường, nấu được một nồi nước thuốc này, chỗ này hẳn là có thể để mọi người chia nhau mỗi người nửa chén, trước tiên cứ uống để phòng ngừa bệnh đã."
Vưu sai dịch nhận lấy chén canh, bảo mọi người chia ra.
"Thiếu phu nhân quả thật hiểu biết nhiều, công tử của Quân gia có thể cưới được người trong thời điểm khó khăn này, cũng coi như thật có phúc."