An Nhiễm Lãm Nguyệt, Mặc Trí Hân08-10-2025 19:24:19
Lư hương hoa văn tráng men lụa vàng ròng, như ý ngọc bích màu xanh lục đế vương, bình phong thêu chỉ vàng, hộp hương tám cạnh ngọc bích, tượng Quan Âm ngọc bích, cùng với vô số gấm vóc thượng hạng, thậm chí chăn cưới cũng có hơn mười tấm, còn cả chậu rửa mặt, tủ, rương dự phòng, đều là gỗ kim tước nan quý giá.
Còn rất nhiều tranh cổ và thư pháp.
Tô Hàm Sơ trực tiếp vẫy tay, ý niệm vừa động tất cả đều thu vào không gian, ngay cả một cái rương cũng không bỏ sót, nàng mới biết được, kiếp trước mình vất vả thực hiện nhiều nhiệm vụ như vậy, kiếm được cũng không bằng một nửa của hồi môn này.
Quả nhiên là tiểu thư của phủ Tướng quân, của hồi môn thật phong phú.
Theo trí nhớ của Tô Hàm Sơ, tổng cộng một trăm hai mươi tám sính lễ đấy.
Nghĩ đến việc vừa đến đã trở thành phú bà trẻ, tâm trạng Tô Hàm Sơ lập tức tốt hơn, khóe miệng còn nở nụ cười, đột nhiên tiếng khóc và tiếng ồn ào bên ngoài lại kéo Tô Hàm Sơ trở lại hiện thực.
Của hồi môn của một tiểu thư phủ Tướng quân đã nhiều của cải như vậy, vậy thì kho của phủ Tần vương sẽ thế nào?
Vừa nghĩa đến, thay vì bị tịch thu gia sản, không bằng để vào không gian của nàng, dù sao nàng cũng đã gả vào đây rồi, phủ Tần vương cũng có phần của nàng.
Tô Hàm Sơ vội vàng đi đến kho của phủ Tần vương.
May mà kiếp trước nàng thực hiện nhiệm vụ cũng chạy qua các lâu đài hoặc nhà kiểu tứ hợp viện, tìm vị trí kho đối với nàng không quá khó.
Kết quả khi đến kho, lại thấy có hai tên lính canh giữ, đúng rồi, nơi quan trọng như kho báu làm sao có thể không có người canh gác?
Nhưng vẻ mặt của hai tên lính không tốt, đúng rồi, thánh chỉ phủ Tần vương bị tịch thu gia sản lưu đày chắc chắn đã truyền khắp nơi rồi.
Tô Hàm Sơ không có thời gian lãng phí, quả quyết tiến lên nhanh chóng đánh ngất hai người.
Một cước đá tung cửa kho, rồi động ý niệm, dây thép thường dùng của nàng xuất hiện trong tay.
Tô Hàm Sơ tập trung tinh thần mân mê ổ khóa, cửa kho nhanh chóng được mở ra.
Mở cửa ra, nàng chỉ cảm thấy hai mắt mình sắp bị chói mù, hàng loạt thỏi vàng, còn rất nhiều thỏi vàng và thỏi bạc, đủ loại châu báu trang sức không kể xiết.
Đủ loại gấm vóc đủ để làm cho mắt nàng hoa cả lên.
Ông trời ơi, ông thực sự có mắt nhìn, nếu không phải Tô Hàm Sơ xác định đây là phủ Tần vương thì còn tưởng mình đã vào kho báu của quốc gia nào đó.
Tô Hàm Sơ vừa đi về phía trước, tay đến đâu thì tất cả vàng bạc châu báu đều thu vào không gian đến đó, cười đến nỗi miệng sắp rách đến tận tai.
Phát tài rồi, phát tài rồi, nàng thu gom như thế này, chắc chắn sẽ là phú bà tương lai.
Bất cứ thứ gì có giá trị một chút đều không bỏ qua.
Sau khi quét sạch kho của phủ Tần vương, Tô Hàm Sơ tiếp tục tìm đến kho hàng.
Vàng bạc châu báu tuy tốt nhưng trên đường lưu đày vẫn cần phải có ăn uống và dùng.
Vì tịch thu gia sản nên nhiều người hầu đang thu dọn đồ đạc chuẩn bị bỏ trốn.
Tô Hàm Sơ đi đến kho.
Phủ Tần vương quả nhiên là Vương phủ đứng thứ hai sau phủ Thái tử, dù sao trong phủ cũng có rất nhiều người hầu, lương thực cũng nhiều.
Chỉ thấy kê có vài chục bao, còn có vài bao bột mì, còn có một bao đậu tương, bên cạnh còn có một số khoai lang, khoai tây, mì sợi, đậu phộng, ...
Lại nhìn thấy trong vài cái thùng lớn bên cạnh có một số cà tím, tỏi, gừng, ớt khô, muối và mì chính... những thứ dễ bảo quản, bên cạnh còn có một vại dưa chuột muối và dưa cải muối.
Tô Hàm Sơ nhanh chóng thu mọi thứ ăn được vào không gian.
Có nhiều đồ ăn như vậy, đến nơi lưu đày sẽ không thành vấn đề.
Nhìn kho trống rỗng, không được, trống không quá sẽ gây nghi ngờ...