Chương 45

Thái Tử Phi Là Thao Thiết

Tiểu Chu Dao Dao 25-05-2025 22:49:03

Linh Lung nhìn một phen, nàng cảm thấy quá tao nhã, khẽ đề nghị: "Thái tử phi, không thì người cài thêm một đóa trâm hoa đi, hay là chọn chiếc trâm cài tóc khác?" "Như thế cũng đẹp rồi, chúng ta đi thỉnh an hoàng hậu, không cần phải ăn mặc quá xinh đẹp hoa lệ." Đào Đề nhìn vào gương, sau khi xác định trang phục khiêm tốn nhưng không mất thân phận mới chậm rãi đứng dậy, nói: "Đi thôi, đi thỉnh an nên đi sớm không nên đến muộn, chúng ta tranh thủ đi sớm về sớm." "Vâng." Linh Lung đáp lời, kính cẩn ở sau lưng nàng. Sắc trời bên ngoài vẫn chưa sáng hoàn toàn, ẩn ẩn hiện ra màu xanh. Đào Đề ngồi trong kiệu mệt mỏi ngáp một cái, một tay chống đầu, trong lòng tự nhủ sáng sớm không có chút tinh thần gì, thật sự bội phục Bùi Diên mỗi ngày đều dậy sớm như thế... Nếu đổi là nàng mỗi ngày đều dậy sớm, sợ là tinh thần đã sớm sụp đổ rồi. Lúc kiệu liễn dừng ở cung Cam Lộ, sắc trời mới sáng, mấy vị công chúa cũng lục tục đi đến. Đào Đề và các nàng hành lễ lẫn nhau, sau đó theo cung nữ dẫn vào chính sảnh, tự mình ngồi xuống. Mấy vị công chúa hoặc là dịu dàng hoặc là điềm đạm, hay hoạt bát, ngượng ngùng đều rất tốt. Mặc dù lần này mới là lần thứ hai gặp mặt, nhưng cô tẩu ở chung không tệ lắm. Tất cả mọi người nói chuyện phiếm câu được câu không, tình hình rất vui vẻ. Không bao lâu, giọng nói kéo dài của thái giám vang lên: "Hoàng hậu nương nương đến..." Nghe vậy, Đào Đề và một đám công chúa vội vàng đứng lên hành lễ vấn an. Chỉ thấy Chu hoàng hậu mặc cung bào phượng hoàng màu đỏ tím thêu tơ vàng, được Nhị công chúa Bùi Linh Bích nâng đỡ, chậm rãi đi vòng qua sau tấm bình phong Phượng xuyên mẫu đơn cao bảy tấc đi đến. Trên gương mặt được bảo dưỡng của bà hiện ý cười hiền lành, giọng nói ôn hòa nói: "Đều miễn lễ cả đi. Hôm nay bổn cung dậy hơi trễ, cũng làm cho mọi người đợi lâu." Đám người liên tục nói "Đợi chưa bao lâu", sau khi thấy Chu hoàng hậu ngồi xuống mới chậm rãi ngồi xuống. Đào Đề là Thái tử phi, đương nhiên vị trí cao nhất. Nàng ngẩng đầu lên, vừa lúc đối mặt với gương mặt tươi cười của Chu hoàng hậu, còn gương mặt tràn đầy vẻ căm ghét của Bùi Linh Bích. Trừng cái gì mà trừng, không sợ con mắt rơi xuống à. Đào Đề âm thầm lườm Bùi Linh Bích một chút, sau đó không nhìn nàng ta nữa, chỉ hàn huyên với Chu hoàng hậu. Từ xưa, giữa mẹ chồng nàng dâu cũng không có gì để nói, huống chi nàng và Chu hoàng hậu cũng không tính là mẹ chồng nàng dâu chính thức. Trò chuyện qua trò chuyện lại cũng chỉ có mấy câu, gì mà ở Đông cung mọi thứ đều tốt chứ, gần đây thân thể Thái tử thế nào, phu thê hai con ở chung ra sao... Hơi giống lãnh đạo công ty hỏi thăm nhân viên mới nhận chức. Đào Đề bị sự ví von này làm cho vui vẻ, tâm trạng cũng thả lỏng hơn nhiều. Hai người hàn huyên qua lại một chút, bầu không khí đang tốt đẹp, Bùi Linh Bích giống như cả người không thoải mái, tìm được khe hở vội nói xen vào: "Nghe nói cả ngày Thái tử phi đều chui vào phòng bếp nhỏ làm thức ăn, ngay cả món ăn bình thường đều cho chính tay người làm. Chẳng lẽ trù nghệ của thiện phòng Đông cung rất tệ, ép Thái tử phi người thành nữ ngự trù? Hừ, chuyện này nếu truyền ra ngoài còn tưởng rằng hoàng gia chúng ta khắt khe với người..." Chu hoàng hậu nhíu mày: "Chuyện này thật sao? Nếu dùng thức ăn ở Đông cung không quen, bổn cung có thể phái mấy đầu bếp qua..." Bùi Linh Bích nói: "Đúng thế, chỉ cần đổi đầu bếp là được, cần gì tự mình xuống bếp chứ. Thật là đồ..." Ý thức được tình huống không đúng, nàng không nói ra ba chữ đồ ti tiện, cứng rắn nuốt vào. Đào Đề đón lấy ánh mắt quan tâm của Chu hoàng hậu, mỉm cười nói: "Không cần làm phiền mẫu hậu, tay nghề của ngự trù trong Đông cung rất tốt. Chỉ là tính thần thiếp không thích ngồi yên, rảnh rỗi sẽ thích nấu ăn, cho nên mới cầu điện hạ mở phòng bếp nhỏ." Dừng một chút, ánh mắt đen của nàng khẽ cong, sóng mắt "Dịu dàng" nhìn về phía Bùi Linh Bích: "Không ngờ Linh Bích muội muội quan tâm Đông cung như vậy, việc nhỏ nhặt như thế cũng để trong lòng. Ta làm tẩu tẩu thật sự là vô cùng cảm động." Mặt Bùi Linh Bích tái xanh, ai quan tâm ngươi, ngươi cảm động cái quỷ đấy! Sao lúc trước không phát hiện nữ nhân này biết diễn kịch như thế? Nói thế nào Chu hoàng hậu cũng là quán quân cung đấu, đương nhiên nghĩ một chút đã nghe ý của Đào Đề. Trong đôi mắt đẹp của bà lóe lên vẻ sâu xa, trên gương mặt tô son trát phấn vẫn treo nụ cười từ ái, khen: "Không ngờ A Đề con am hiểu nấu nướng, xem ra Diên Nhi thật sự là cưới được nàng dâu hiền lành."