Chương 44

Thái Tử Phi Là Thao Thiết

Tiểu Chu Dao Dao 25-05-2025 22:49:03

Cung nữ giúp việc bếp núc trợn mắt, trong lòng nghĩ: Thái tử phi thật sự là quá lợi hại. Không bao lâu, Đào Đề xúc cơm chiên ra, cởi tạp dề phân phó: "Bưng đi thiện sảnh hết đi." Nhóm cung nhân nuốt nước bọt, vội vàng bưng món ăn đơn giản nhưng vô cùng mê người đi ra. Đào Đề rửa tay, sau khi đi ra phòng bếp để tản mùi khói dầu trên người mình mới đi đến thiện sảnh. Từ phòng bếp nhỏ đến thiện sảnh chỉ một quãng đường ngắn mà thôi, nhưng gần như mỗi cung nhân nhìn thấy nàng đều nhìn với ánh mắt bội phục. Lúc nàng bước vào trong sảnh, cung nhân trong thiện sảnh đều có vẻ mặt giống nhau. Đào Đề thoáng nhíu mày, trong lòng cảm thấy buồn cười: Nàng chỉ làm một bữa cơm mà thôi, vậy cũng có thể tăng thiện cảm à? Nghĩ lại, cho dù ở triều đại nào, nhân dân trên mảnh đất nào cũng vô cùng yêu quý thức ăn ngon. Dân dĩ thực vi thiên, thật không lừa ta! "Không phải chỉ nói xào cơm thôi sao, sao làm nhiều như vậy." Bùi Diên nhìn lướt qua thức ăn trên bàn, một chén lớn cơm chiên vàng óng, một đĩa chân gà giòn rụm, một bát canh rau đậu hũ thanh đạm. Ngoài ra thêm chút hoa quả bánh ngọt, còn có trà hoa nhài thơm ngát bốn phía. "Thiếp làm trứng muối hơi nhiều, để lãng phí thì tiếc nên thuận tay chiên cánh gà. Còn canh rau đậu hũ này làm rất đơn giản, nước sôi rồi bỏ nguyên liệu nấu ăn vào, thêm gia vị rồi nhắc xuống, không khó khăn gì." Đào Đề khẽ nói. "Vất vả cho nàng rồi." Trong mắt Bùi Diên mang theo ánh sáng dìu dịu. "Khách sáo cái gì, vốn dĩ là thiếp thèm ăn. Chúng ta ngồi xuống ăn đi, nguội sẽ không ngon." Hai người ngồi đối diện, Đào Đề múc một chén lớn cho mình. Nàng thấy dáng vẻ nhã nhặn của hắn, cũng giúp hắn múc một chén lớn: "Ăn đi, rất thơm!" Từ trước đến nay Bùi Diên không ăn nhiều, lại ăn thanh đạm. Bây giờ đối mặt với chén cơm bóng nhẫy, vàng óng, hắn như bừng tỉnh ra. Hắn vừa định nói "Cô không ăn nhiều như thế", vừa nhấc mắt đã thấy tiểu cô nương đối diện bắt đầu ăn. Nàng ăn đến vui vẻ, quai hàm phình lên, giữa lông mày mang theo vẻ vui vẻ khi đắm chìm trong mỹ vị. Thấy nàng ăn ngon như thế, Bùi Diên cũng vô thức muốn ăn, nếm thử một miếng cơm chiên. Cơm vừa mới vào miệng, trong ánh mắt đen của Bùi Diên lóe lên vẻ kinh diễm. Cơm chiên trứng muối này thật sự rất ngon, cơm màu vàng cam, hạt cơm tròn đầy, có cảm giác mỗi hạt đều phủ cát vàng của trứng muối, hương vị tươi ngon như gạch cua beo béo mùa thu. Đào Đề thấy hắn ăn mấy muỗng mới cười híp mắt hỏi: "Sao, ăn ngon không?" "Rất ngon." Bùi Diên đánh giá, lại thử miếng cánh gà. Vừa cho vào miệng, vỏ ngoài giòn xốp, bên trong tươi ngon, nước chảy ngang, mùi thịt tràn đầy. Cung nhân ở một bên thấy bọn họ ăn hết miếng này đến miếng khác, trong mũi tràn ngập mùi thơm mê người của thức ăn, nước bọt muốn hóa thành nước mắt chảy ra: Lúc trước hầu thiện không cảm thấy quá khó khăn, nhưng bây giờ... Bọn họ cũng rất thèm! Mắt thấy Thái tử dừng bữa, vậy mà ăn một chén cơm chiên lớn, ba miếng cánh gà, một bát canh đậu hũ rau xanh. Suýt chút nữa Phó Hỉ Thụy đã rơi tròng mắt xuống: Vậy mà điện hạ lại ăn nhiều như thế? Đây thật sự là lần đầu! Nếu ban đầu ông chỉ cảm thấy trù nghệ của Thái tử phi rất tốt, lúc này thấy Thái tử phi có thể khiến Thái tử ăn nhiều cơm như vậy, Phó Hỉ Thụy hận không thể xem Thái tử phi như Bồ Tát mà cúng bái! - Đêm nay, Bùi Diên thuận thế ở lại điện Dao Quang. Trước khi ngủ, hắn hờ hững hỏi: "Ngày mai là mười lăm, một mình nàng đi thỉnh an hoàng hậu, có lo lắng không?" Đào Đề kinh ngạc: "Đúng thế, ngày mai là mười lăm..." Thời gian trôi qua thật nhanh, nàng ở trong phòng bếp chơi quá vui sướng, suýt chút nữa quên mất việc này. "Nếu không muốn đi có thể cáo ốm không đi." "Ừm, thiếp vừa gả đến không bao lâu, như thế không tốt lắm... Trước lạ sau quen, vẫn nên đi thôi." Đào Đề nghĩ thầm, cung Cam Lộ không phải đầm rồng hang hổ gì, hơn nữa thái độ của Chu hoàng hậu khá lịch sự, chỉ là một ngày ngủ ít lại thôi, cấp bậc lễ nghĩa vẫn phải làm chu toàn. Thấy nàng đã nói thế, Bùi Diên "Ừ" một tiếng không rõ ý gì, khẽ nói: "Ngủ đi." Đào Đề nghe lời nhắm mắt lại, chỉ là không biết vì sao nghĩ đến ngày mai phải đi cung Cam Lộ thì mí mắt của nàng nhảy loạn mấy lần. Sáng sớm hôm sau, sau khi dùng điểm tâm, Đào Đề ngồi ở trước gương trang điểm. Một bộ váy dài màu hồng cánh sen phối cùng trường sam gấm màu xanh nhạt khảm tơ bạc, chải búi tóc phi tiên, hơi trang điểm nhẹ, mặt này xinh đẹp, cổ tay cổ tay trắng noãn giống như đóa sen sau mưa, thanh lệ dịu dàng, tự nhiên phóng khoáng.