Chương 32

Thái Tử Phi Là Thao Thiết

Tiểu Chu Dao Dao 25-05-2025 22:49:04

Bỗng nhiên hắn nắm cằm xinh đẹp của nàng, trong đôi mắt đen có vẻ u ám nguy hiểm, giọng nói trầm thấp chậm chạp: "Đây là mưu kế của nàng và y sao?" Người trên giường đang ngủ say, giữa lông mày có vẻ đơn thuần ngây thơ không hề phòng bị. "Nếu nàng ngoan ngoãn như thế, cô có thể giữ một mạng cho nàng." Bùi Diên lẩm bẩm nói, lơ đãng nhìn thoáng qua cánh tay lộ ra ngoài của nàng, trắng trắng mềm mềm, giống như ngó sen tươi mới. Đột nhiên ánh mắt hắn trở nên tối mấy phần. Ngồi yên một lát, hắn đưa tay giúp nàng đắp kín chăn, đứng dậy. Màn buông xuống lần nữa. Tiếng bước chân, tiếng đóng cửa, sau đó tất cả trở về yên tĩnh giống như chưa có người đến qua. - Ngủ một giấc đến tự giác thức dậy, tinh thần Đào Đề vô cùng tốt. Sáng sớm, lúc Linh Lung giúp nàng trang điểm, khi nàng cầm trâm bạc Quỳ Hoa để gần tóc, thuận miệng hỏi: "Hôm qua sau khi ngươi nếm thử bánh mì cảm thấy thế nào?" Tay cầm lược bí của Linh Lung hơi dừng lại, hơi suy nghĩ, bình tĩnh nói: "... Đương nhiên Thái tử phi làm rất ngon." "Hôm qua ta không bỏ nhiều đường, tưởng rằng ngươi cảm thấy nhạt." Đào Đề lẩm bẩm nói."Hôm nay có thể nướng cái khác, ngô, khô heo cũng không tệ. Còn mứt hoa quả, mứt thật sự quá ngọt, ăn một miếng gắt ở họng rất lâu, thảo nào điện hạ không thích ăn... Hôm nay làm thử, làm sớm một chút, ngài ấy có thể dùng sau khi uống thuốc." Linh Lung nói khẽ: "Thái tử phi rất thích xuống bếp à?" Đào Đề nhìn mình trong gương, hờ hững đáp: "Ta không thích gì khác, chỉ thích ăn thôi." Ở hiện đại có thể tìm bạn bè đi chơi, ăn chơi đàn đúm, chơi điện thoại, vui vẻ như thần tiên. Bây giờ đến nơi cổ đại khoanh tay bó gối này, còn gánh thân phận Thái tử phi, cha không thương nương không yêu, quá khứ đen tối khó tẩy trắng... Ngoại trừ ăn ra nàng còn có thể làm gì chứ? Sau đó Linh Lung cũng không nói thêm, yên lặng trang điểm cho Đào Đề. Sau khi ăn trưa xong, Đào Đề lại muốn vào bếp. Đồ trong phòng bếp nhỏ đều là loại thượng hạng, làm thịt heo khô xé phải dùng giò heo tươi là ngon nhất, cẩn thận lọc bỏ gân cốt, chỉ lấy thịt nạc. Đào Đề chọn nguyên liệu xong, vốn muốn bảo Tử Sương đi băm thịt, nhưng Tử Sương ghét bỏ thịt heo tan trơn dinh dính, từ chối nói mình không biết chặt thịt, rõ ràng không muốn làm. Đào Đề cũng không ép buộc nàng ta, để Linh Lung chặt. Linh Lung không nói gì đã bắt tay làm, lúc này Tử Sương lại hơi hối hận, vội đi theo bên cạnh Đào Đề: "Chủ tử, người để nô tỳ làm việc khác nhé?" Đào Đề nghĩ dù sao nàng ta cũng là nha hoàn thiếp thân của nguyên chủ từ nhỏ đến lớn, có lẽ lúc trước bị nguyên chủ nuông chiều kiêu căng quen mới dưỡng thành tính cách hiện tại. Suy nghĩ một chút, nàng chỉ quả tươi rói trên bàn: "Ngươi rửa những quả kia đi, gừng cạo vỏ, sơn tra và hạnh lấy hạt, quất bỏ hạt." "Vâng, nô tỳ đi làm ngay." Tử Sương vội vàng đáp lời, bưng quả đi rửa. Thịt heo khô xé và mứt hoa quả không khó làm, có Linh Lung và Tử Sương giúp đỡ, càng là làm chơi ăn thật. Không bao lâu sau, trong điện Dao Quang tràn đầy mùi thơm lần nữa. Một hồi là mùi thịt nướng, một hồi là mùi quả tươi mát ngọt ngào, hai mùi thơm hòa quyện, cung nhân trong ngoài điện đều âm thầm nuốt nước miếng. "Không biết hôm nay Thái tử phi làm món gì? Có thơm như hôm qua không?" "Dường như là thịt heo và mứt hoa quả? Ôi, hôm qua Tiểu Lục Tử hầu hạ bên trong cho ta nửa miếng bánh ngọt Thái tử phi nướng, chậc chậc, hương vị của chiếc bánh đó thật sự rất tuyệt! Cũng không biết hôm nay có phần nếm thử không?" "Nghĩ hay lắm, đồ Thái tử phi tự mình làm, ăn một miếng đã cảm ơn trời đất rồi." "Này, nhìn vị Thái tử phi này của chúng ta cũng không tệ, ít ra nấu ăn ngon. Ta nghe nói hôm qua nàng đưa bánh ngọt đến điện Tử Tiêu, bọn người Tống thái phó ăn xong đều nói ngon." Cảnh xuân ấm áp, chim én bay qua, buổi chiều yên tĩnh vì mùi thức ăn mà trở nên ấm áp. Lúc ánh nắng tàn, thịt heo khô xé và mứt hoa quả đã được làm xong. Lúc này, Đào Đề định đích thân đưa đến điện Tử Tiêu. Nói thế nào nàng cũng là Thái tử phi, đến Đông cung đã mấy ngày, ngoại trừ điện Dao Quang và thiện phòng, nàng hoàn toàn không biết những nơi khác. Dù sao nàng cũng rảnh rỗi, chẳng bằng thừa dịp này đi ngắm cảnh xuân, đi quen đường lối, quen thuộc hoàn cảnh sinh hoạt. Tử Sương cũng muốn đi theo, Đào Đề hỏi nàng: "Ngươi có biết đường Đông cung không?" Tử Sương: "..." Đào Đề nhìn dáng vẻ nghẹn lời của nàng ta, thầm nghĩ có phải mình tỏ ra quá lạnh lùng không, không bằng nguyên chủ luôn lệ thuộc vào nàng ta, cho nên gần đây Tử Sương mới như thế?