"Ngươi có nghe nói không, Thái tử phi chê thiện phòng làm cơm canh không ngon nên đã phát tiết một phen, đập đũa không nói, mà còn chạy đến thiện phòng hưng sư vấn tội... Lần này thiện phòng gặp xui xẻo rồi."
"Không thể nào? Ngự trù làm thức ăn mà nàng ta còn không hài lòng à?"
"Ai biết được... Dù sao ta đã sớm nghe nói Thái tử phi này không phải loại người lương thiện gì, trước khi xuất giá đã một khóc hai nháo, sống chết không chịu gả vào Đông cung chúng ta. Lúc này mới gả đến mấy ngày đã không yên tĩnh!"
Lời đồn đại lan truyền nhanh chóng, thậm chí còn có nhiều phiên bản khác. Cái gì mà Thái tử phi hất bàn, Thái tử phi tát tiểu thái giám đưa thiện, Thái tử phi lên tiếng muốn đổi sư phó trong thiện phòng... Nói như tai nghe mắt thấy.
Lúc lời này truyền vào tai Bùi Diên đã biến thành Thái tử phi lên cơn giận dữ muốn đập thiện phòng.
Bùi Diên: "..."
Triển Bình lắm lời còn luôn miệng nhắc lại: "Điện hạ, ngài phải quản Thái tử phi! Đồ ăn thiện phòng Đông cung làm không ai dám nói không ngon, nàng ta thì hay rồi, dám bắt bẻ như thế! Hôm nay nàng ta đập thiện phòng, chẳng phải ngày mai sẽ muốn lật nóc phòng Đông cung lên à?"
Bùi Diên bình tĩnh nhìn về phía y: "Những lời này ngươi nghe từ đâu?"
"Lúc thần đi qua, gặp cung nhân trên đường đều nói chuyện này."
Bùi Diên hơi mím môi, gọi thái giám Phó Hỉ Thụy đến: "Bây giờ Thái tử phi đang ở đâu?"
Phó Hỉ Thụy chần chờ một lát, cụp mắt đáp: "Thái tử phi... Hình như đang ở thiện phòng."
Triển Bình đứng thẳng vai, tỏ vẻ "Ngài nhìn đi, thần không gạt ngài chứ."
Bùi Diên khẽ ho hai lần.
Triển Bình giật nảy mình: "Haiz điện hạ, ngài đừng vì nữ tử như thế mà tức giận ảnh hưởng thân thể."
Bùi Diên không lên tiếng, một lát sau hắn đứng dậy, đi ra khỏi thư phòng.
"Điện hạ, ngài đi đâu thế?" Triển Bình nói xong, không nhịn được vỗ đầu, hừm, có thể đi đâu được chứ, chắc chắn là đi tìm Thái tử phi tính sổ!
Nghĩ đến điều này, y bước nhanh đi theo, trong miệng hô hào: "Ôi, điện hạ, để thần đi cùng ngài."
Chuyện náo nhiệt thế này không thể bỏ lỡ!
Giờ phút này thiện phòng Đông cung vô cùng náo nhiệt.
Nghe Thái tử phi nói muốn đích thân xuống bếp, một đám đầu bếp cao lớn vạm vỡ đứng ngay ngắn thành một hàng, dáng vẻ chờ lệnh bất cứ lúc nào.
Bình thường, phu nhân tiểu thư các "Tự mình xuống bếp" đều là đứng cạnh bếp nấu, nói mấy câu, để đầu bếp đi chuẩn bị đồ ăn thái thịt vào nồi, sau đó trước khi đổ thức ăn ra đĩa, các nàng cầm sạn đảo mấy cái, nếm thử hương vị, vậy đã xem như tự mình xuống bếp.
Một đáp đầu bếp thiện phòng nghĩ Thái tử phi cũng sẽ như thế, không thể ngờ được vậy mà Thái tử phi lại tự tay nấu?
Chỉ nghe tiếng thái thịt "Bặp bặp bặp" vô cùng có tiết tấu vang lên, cắt miếng mộc nhỉ tươi thành sợi, nấm hương cắt thành hạt lựu, quả ớt đỏ chói được cắt với độ dày bằng nhau, đậu hũ trắng nõn và mảnh như sợi tóc...
Đầu bếp Đông cung nghẹn họng nhìn trân trối: Kỹ thuật cắt rau này... Có vẻ như còn tốt hơn bọn họ?
Ban đầu Đào Đề chỉ muốn đến phòng bếp dạo chơi, tìm hiểu triều Đại Uyên không có trong lịch sử Hoa Hạ có xu hướng ẩm thực phát triển thế nào, không có ý định xuống bếp hôm nay.
Nhưng lúc nàng nhìn thấy cách bài trí của thiện phòng gần giống như hiện đại, nồi xào nồi hầm nồi hấp cách thủy đều có cả. Những thứ như cà rốt, khoai lang, ớt, bắp ngô, đậu phộng, cà chua, vào cuối kỳ lịch sử Hoa Hạ mới đưa vào làm nguyên liệu nấu ăn, nơi này đều có hết. Nàng cảm thấy ngứa nghề, lúc này mới vén tay áo lên bận rộn.
Lúc này nàng đang làm súp cay, ăn xong mấy ngày thanh đạm, miệng của nàng cảm thấy nhạt nhẽo vô vị, muốn ăn bữa cay cho đã ghiền. Cho nên trong súp bỏ đủ bột tiêu, còn có ớt xắt nhỏ.
Hulatang (súp cay)
Trong phòng bếp có người không chịu được vị cay nồng như thế, giơ tay che miệng mũi, ách xì mấy cái.
Tổng quản thiện phòng là lão Tôn ngửi mùi cay gay mũi lại hấp dẫn này, dè dặt hỏi: "Thái tử phi, có phải người bỏ hơi nhiều ớt rồi không?"
Đào Đề mỉm cười: "Súp cay mà, phải có hương vị cay nồng thế này." Nói xong, nàng đi đến một bên, nhìn bánh bao súp ở trong nồi chưng.
Bên ngoài thiện phòng, ở xa xa Bùi Diên đã ngửi thấy mùi thơm mê người.
Nhóm cung nhân ở ngoài xem náo nhiệt cũng dựa vào thiện phòng đắm chìm trong mùi thơm kì lạ này, hoàn toàn không để ý Thái tử tới.
Vẫn là Phó Hỉ Thụy cố ý ho một tiếng, nhóm cung nhân mới hoàn hồn lại, vội vàng thỉnh an Bùi Diên.
Bùi Diên cho bọn họ đứng dậy, lại chỉ một tiểu cung nhân: "Các ngươi tụ tập ở đây làm gì?"
Người kia cúi đầu nói: "Bẩm điện hạ, Thái tử phi ở bên trong xuống bếp."
Bùi Diên giật mình, nhíu mày: "Nàng ấy... Xuống bếp?"
Tiểu cung nhân: "Vâng ạ."