Chương 31

Thái Tử Phi Là Thao Thiết

Tiểu Chu Dao Dao 25-05-2025 17:15:52

Người ngoài đều nói tính cách Thái tử phi không tốt, nhưng sau hai lần tiếp xúc hoàn toàn không như lời đồn! Có thể thấy được không thể hoàn toàn tin vào lời đồn được. Trước khi đi, Tôn tổng quản còn thân thiện nói: "Thái tử phi, thật ra thiện phòng cách điện Dao Quang không xa, hơn nữa đồ dùng trong thiện phòng cũng đầy đủ. Bình thường người muốn ăn uống gì cũng có thể đến thiện phòng làm, mọi người chúng ta có thể ra tay giúp người phối hợp thức ăn, tỉa hoa, những chuyện này cung nữ bên cạnh người không chuyên như chúng ta." Đào Đề biết ý tốt của ông, mỉm cười: "Được, khi nào ta muốn làm món chính sẽ đi thiện phòng tìm các ngươi giúp." Sau khi dùng xong bữa tối, Đào Đề đi ra đình viện tiêu thực, sau đó về phòng tắm rửa. Cuộc sống về đêm của cổ nhân vô cùng nhàm chán, nàng chỉ có thể xem thoại bản giết thời gian. Nhưng tối nay nàng sắp xem hết một quyển thoại bản mà vẫn không thấy bóng dáng của Bùi Diên. Đào Đề uể oải ngáp một cái, ánh mắt vô thức nhìn về phía cửa. Muộn như vậy hắn còn bận bịu chính sự? Ừm, thân thể yếu ớt kia sao chịu nổi chứ... Linh Lung thấy nàng buồn ngủ, vừa thêm hương cho lư hương Toan Nghê men xanh, vừa khuyên nhủ: "Thái tử phi, đêm đã khuya, tối nay điện hạ không đến, không thì người nghỉ ngơi trước nhé?" Đào Đề nghĩ nghĩ, cũng được, nàng gả vào Đông cung mấy ngày, Thái tử cũng ở nơi nàng mấy ngày, chắc diễn trò đã đủ rồi, không cần đến mỗi đêm nữa. "Ừm, vậy ta nghỉ ngơi trước." Nàng duỗi lưng, mũi ngửi được mùi hương thơm ngát phát ra từ lư hương, thờ ơ hỏi: "Hình như hương này khác với mấy ngày trước." Động tác thêm hương của Linh Lung hơi dừng lại, cụp mắt nói: "Bẩm Thái tử phi, trước đó dùng Tô Hợp Hương, hôm nay dùng Nga Lê Hương. Nếu như Thái tử phi thích mùi hương trước đó thì nô tỳ sẽ đổi lại." Đào Đề không có nghiên cứu về hương, chỉ nói: "Không cần, cái này cũng rất thơm." "Vâng." Linh Lung thêm hương xong, sau đó hầu hạ Đào Đề nằm ngủ. Đột nhiên bên cạnh không có ai nằm, Đào Đề cảm thấy hơi không quen. Nhưng không bao lâu sau cơn buồn ngủ kéo đến như thủy triều dâng, nàng nhắm mắt lại ngủ say. Bên ngoài màn, Linh Lung vén một góc, khẽ gọi "Thái tử phi". Thấy không ai đáp, nàng bước nhanh về phía cửa. "Điện hạ, Thái tử phi đã ngủ sâu." "Ừm, ngươi lui ra đi." Giọng nói ôn hòa vang lên. Bùi Diên nhẹ nhàng đẩy cửa ra, chậm rãi đi đến, ánh mắt tĩnh mịch bình tĩnh nhìn về phía màn tím đã rủ xuống. Trong phòng ánh nến lờ mờ, bóng của Bùi Diên phản chiếu trước song cửa sổ, lộ vẻ cao lớn. Hắn chậm rãi đi đến trước giường, một nửa màn dùng móc bạc kéo lên, một nửa để rủ xuống. Trên chiếc giường rộng lớn mềm mại, tiểu Thái tử phi của hắn đang mê man ngủ. Tướng ngủ rất ngay ngắn, nghiêng người, hai tay nhỏ đặt cạnh khuôn mặt trắng sữa, hơi thở nhẹ nhàng giống như con mèo nhỏ lông trắng lười biếng. Không có hắn bên cạnh, nàng tự tại hơn nhiều. Mái tóc dài đen nhánh tùy ý tản ra, áo ngủ cũng không mặc kín kẽ như bình thường. Có lẽ thời tiết dần nóng lên, cổ áo rộng mở, lộ ra áo yếm màu hồng cánh sen bên trong, bởi vì nàng nằm nghiêng nên lộ ra hơi căng phồng... Ánh nến ấm áp xuyên qua màn màu tím chiếu vào da thịt trắng muốt của nàng, tự dưng thêm mấy phần mông lung mập mờ. Bùi Diên thản nhiên ngồi cạnh giường, hơi cúi đầu, giữa đôi lông mày tinh xảo là vẻ xa cách lạnh lùng, không có sự ôn hòa như trước. Ngón tay thon dài sạch sẽ nhẹ nhàng xoa lên gương mặt của nàng. Có lẽ vì ngón tay hắn quá lạnh, lông mi dày của Đào Đề hơi run lên, đôi mày tinh tế cong cong nhíu lại. Trong hương có bỏ thuốc mê, Bùi Diên không sợ nàng sẽ tỉnh dậy. Đốt ngón tay rõ ràng từng chút sờ lên mặt Đào Đề, từ chân tóc nơi trán, sau tai, cằm, da thịt của nàng mềm mại như vỏ lụa trứng gà. Hắn vô thức không dám dùng sức quá mạnh, sợ sơ ý sẽ làm tổn thương gương mặt nhỏ nhắn của nàng. Động tác cẩn thận lại ôn hòa giống như nam nhân thâm tình nhất thế gian đang dịu dàng vuốt ve người yêu - Nếu như đôi mắt kia không chứa đầy vẻ lạnh lùng. Không có mặt nạ da người. Bùi Diên thu tay lại, cụp mắt xuống, nhìn chăm chú gương mặt xinh đẹp trước mặt, lại nghĩ đến những biểu cảm sinh động của nàng lúc trước. Đúng thế, nếu như có mặt nạ, hắn và nàng chung giường gối nhiều ngày như thế, sao lại không nhìn ra chút mánh khóe chứ? Vậy cách cư xử sau khi nàng vào Đông cung là chuyện gì xảy ra? Hay là nói thế giới này có người giống nhau như đúc? Lúc trước, nàng còn yêu Bùi Trường Châu chết đi sống lại, trong chớp mắt lại đối với hắn dịu dàng cẩn thận, tha thiết quan tâm... Nghĩ như thế nào cũng cảm thấy không thích hợp. Bùi Diên âm thầm tự hỏi, ánh mắt tĩnh mịch mang theo vẻ đùa cợt.