Năm Trịnh Tú 5 tuổi, Trịnh Kiến Thiết bị suy gan, được em trai mình hiến gan cho. Kể từ đó trở đi, ông ta mới bắt đầu quan tâm và đối xử tốt với cháu trai của mình.
Nhất là sau này, khi em trai của ông ta qua đời vì ung thư gan, nhưng bởi vì đã hiến một lá gan cho anh trai ruột nên mới không còn cứu chữa được nữa, Trịnh Kiến Thiết càng thêm áy náy trong lòng, lúc này mới đón Trịnh Bác Viễn về nhà nuôi.
Ác mộng của nguyên chủ cũng bắt đầu từ lúc này.
Cả gia đình của nguyên chủ đều thống nhất ý kiến, cảm thấy rằng con gái là người ngoài, cho nên, Trịnh Kiến Thiết tình nguyện nhận nuôi con của em trai mình, xem cháu trai như con ruột cũng không thèm suy xét chút gì đến con gái ruột của mình.
Trịnh Kiến Thiết luôn ghét bỏ con gái mình nhát gan yếu đuối, không biết cố gắng, lại chưa từng bận tâm suy nghĩ xem vì sao con gái mình lại trở thành như thế này.
Suốt từng ấy năm, hở một chút là chửi mắng đánh đập, nhục nhã không tiếc lời, vốn dĩ đã tiêu hao hết toàn bộ sức lực và dũng khí của Trịnh Tú.
Sau khi đoán được tâm tư của bác cả, Trịnh Bác Viễn càng chướng mắt Trịnh Tú, âm thầm lên kế hoạch trừ bỏ kẻ địch duy nhất này.
Chỉ cần nguyên chủ còn sống, dù chỉ là một ngày thôi thì bác cả vẫn còn cơ hội đổi ý. Chỉ khi nào cô chết hoặc phát điên rồi, hắn ta mới có thể yên tâm hoàn toàn trở thành người thừa kế của Trịnh Bác Viễn.
Thậm chí, chuyện nguyên chủ vào học ở một trường hạng 3 với số điểm 602 cũng là do Trịnh Bác Viễn động tay động chân.
Năm 18 tuổi, Trịnh Bác Viễn âm thầm sửa nguyện vọng đại học của nguyên chủ, trộm đi giấc mơ và hy vọng duy nhất của cô gái đáng thương này.
Trịnh Bác Viễn vĩnh viễn không cho phép em họ trở thành một người ưu tú. Hắn sợ bác cả sẽ nhìn thấy tài năng của Trịnh Tú.
Sửa nguyện vọng đã đành, hắn ta còn cố tình sửa chuyên ngành của nguyên chủ thành kinh tế tài chính.
Ngay cả người kém cỏi nhất trong công ty cũng là học song bằng, tất cả những vị trí quan trọng đều là sinh viên ưu tú từ những trường top như 985,211. Làm một sinh viên tốt nghiệp đại học hạng 3 ra làm, ai có thể tâm phục khẩu phục?
Chỉ riêng vấn đề này đã hoàn toàn dập tắt hy vọng sau khi tốt nghiệp thì vào thực tập trong công ty của nguyên chủ.
Để cho cô ấy học, nhưng lại không cho cô ấy làm công việc liên quan, ép cô ấy phải trơ mắt nhìn nhưng mãi mãi cũng không thể có được, thậm chí còn không chịu buông tha cho cô ấy.
Thủ đoạn như thế này, có thể nói là cực kỳ tàn độc.
Năng lực cá nhân của Trịnh Bác Viễn tuy chả ra gì, nhưng thủ đoạn tra tấn người khác lại không thiếu.
Mỗi một chuyện, đều khiến cho người nghe cảm thấy rợn tóc gáy. Thậm chí kể cả khi nguyên chủ trốn vào giới giải trí rồi vẫn không chịu buông tha, luôn nghĩ cách huỷ hoại thanh danh của cô ấy.
Kể từ khi bắt đầu, mục tiêu của hắn ta đã vô cùng rõ ràng, đó là bức tử hoặc là ép em họ của mình phát điên.
Chỉ vì cái gọi là quyền thừa kế tài sản của Trịnh Kiến Thiết.