Chương 31: Gặp mặt (2)

Bắt Đầu Từ Show Sinh Tồn Nơi Hoang Dã

Ngã Ái Cật Sơn Trúc 30-06-2025 00:02:19

"Cô ấy làm sao vậy?" Nhìn thấy vẻ mặt không vui của Trịnh Diêu, Hứa Vi nhỏ giọng hỏi Tiểu Lý. Nhưng Tiểu Lý cũng không hiểu nguyên do: "Không biết, từ lúc mới bắt đầu đến giờ đã vậy rồi." Chẳng qua, cậu nhanh chóng nghĩ tới một lý do —— "Có lẽ là buộc phải vứt bỏ một thứ rất quan trọng, cho nên tiếc nuối không thôi." "Tú Tú là người trọng tình trọng nghĩa." Nghe thấy giọng nói tràn đầy cảm thông của thanh niên, khoé miệng Trịnh Diêu không nhịn được mà co giật. Thật ra, nếu suy nghĩ theo hướng tích cực mà nói, tuy con dao kia không có giá trị cao, không xứng đáng được mình trân trọng đến như vậy, nhưng nó vẫn là một con dao sắc bén, có thể sử dụng tốt. Số tiền mà cô đang có, có thể mua 10 con dao, 100 con dao, thậm chí mua 1000 con dao như vậy cũng không thành vấn đề. Cho dù tuỳ tiện ném chơi cũng không đau lòng, đây là điều mà trước kia cô chẳng dám mơ đến. Một con dao chỉ có giá mấy chục đồng mà đã có chất lượng tốt đến như vậy, vậy thì những con dao trị giá mấy trăm hoặc mấy vạn sẽ xuất sắc đến mức nào? Trong lòng Trịnh Diêu không khỏi sốt ruột mong chờ, vẻ mặt cũng không khó coi như trước nữa. Vài phút sau, máy bay cất cánh, Trịnh Diêu cuối cùng cũng hiểu, tên khổng lồ này không phải là kiểu phành phạch vỗ cánh bay lên như trong tưởng tượng của cô, mà là dựa vào hệ thống động lực nào đó, cho nên mới có thể bay lên trời. Thế giới của 2000 năm sau quả nhiên không giống bình thường. Chuyện Trịnh Diêu không kiêng nể gì mà vạch mặt show Sinh Tồn Nơi Hoang Dã đã ảnh hưởng rất nhiều, cho nên, tuy 6 người bọn họ trở về trên cùng một chuyến bay, nhưng 3 người Hạ Văn Thịnh, Chu Hoài Cẩn và Minh Lệ cũng không muốn giao lưu nhiều với Trịnh Diêu. Trong mắt Hạ Văn Thịnh, Chu Hoài Cẩn và Minh Lệ, nếu muốn tồn tại trong giới giải trí thì phải học được cách ngậm đắng nuốt cay, biết nhẫn nhịn, ngậm bồ hòn làm ngọt. Nếu cố tình sống không kiêng nể gì như Trịnh Diêu, cho dù hiện tại có nổi tiếng và được chú ý đến mấy thì cũng không thể tồn tại được lâu dài. 3 người bọn họ không muốn giao du với một người có nhiều phiền phức như vậy, sợ bị vạ lây. Nhưng Trình Tiêu và Hứa Vi lại không nghĩ như vậy. Từ đầu đến cuối, Trịnh Diêu biểu hiện vô cùng thành thạo, hai người họ cảm thấy một chút khó khăn này đối với cô thật sự không tính là gì. Trong thời đại mà ai nổi tiếng và có nhiều fans hơn thì người đó thắng như thế này, có mức độ nổi tiếng như vậy mà còn lo không có phim để đóng, không có show để đi à? Cho nên, trong số 6 người, chỉ có Trình Tiêu và Hứa Vi là vẫn thường xuyên nói chuyện, giao lưu với Trịnh Diêu. Trịnh Diêu cũng nhận ra hai người đối xử rất tốt với mình, thái độ cực kỳ thân thiện, thậm chí còn có chút... ngưỡng mộ và kính trọng??? Trịnh Diêu lại nhìn thoáng qua một lần nữa, cuối cùng mới xác định không phải là mình gặp ảo giác. "Đừng để bị bọn họ ảnh hưởng, tôi tin cô có thể. Nếu có khó khăn gì thì cô có thể liên hệ với tôi." Trình Tiêu rất rõ ràng, lần này, cậu sở dĩ có thể nổi tiếng trở lại là nhờ công lao gián tiếp của Trịnh Diêu. Nếu không có biểu hiện xuất sắc của cô ấy, show này sẽ không được chú ý nhiều đến như vậy. Chỉ có loại người lòng lang dạ sói, vong ân phụ nghĩa mới xa lánh cô ngay lúc này. Trình Tiêu trước nay luôn độc mồm độc miệng, hiếm khi nói được một câu dễ nghe. Sau khi nói xong, cậu cảm thấy hơi xấu hổ, vội vàng kéo mũ xuống che mặt lại giả vờ ngủ. Hứa Vi cũng không cam lòng chịu thua: "Còn tôi nữa, còn tôi nữa." Tuy rằng cô chỉ là ma mới, không có tác dụng gì, tài nguyên trong công ty cũng không được tốt... Hứa Vi lè lưỡi, khuôn mặt hiện lên vẻ khó xử. Trịnh Diêu nhướng mày, nhận lấy lòng tốt của bọn họ.