Chương 35: Tàn nhẫn (3)

Bắt Đầu Từ Show Sinh Tồn Nơi Hoang Dã

Ngã Ái Cật Sơn Trúc 28-06-2025 13:30:34

Tiểu Lý: "Vậy còn quan hệ giữa bí thư và ba cậu thì sao?" Cậu chưa từng nghe Trịnh tổng từng dẫn ai về nhà. Chuyện này còn cần phải phân tích sao? Trịnh Diêu: "Cậu lên mạnh search thử sẽ biết." Trịnh Diêu không xấu xa đến mức cảm thấy bí thư nữ trẻ tuổi xinh đẹp nào cũng là tình nhân ngầm được sếp bao nuôi. Nhưng quan trọng nhất là, dưới trướng của Trịnh Kiến Thiết có 6 bí thư, nam nữ đều có, nhưng mỗi khi tham gia bất kỳ sự kiện gì, hai người họ luôn luôn đứng chung một chỗ. Nếu chỉ 1-2 lần trùng hợp thì không sao, nhưng mỗi một lần đều như thế này, vậy thì đúng là có gì mờ ám rồi. Tiểu Lý cắm cúi lên mạng search xem hình ảnh để so sánh, thấy Trịnh Diêu quả nhiên nói không sai. Chỉ cần nữ bí thư này xuất hiện, Trịnh Kiến Thiết và cô ả nhất định sẽ đứng cạnh nhau. Ai da, thoạt nhìn có vẻ như Trịnh tổng rất thích nữ bí thư này, nếu như ông ta biết bóng hồng mà mình ưu ái lại âm thầm dan díu với cháu trai của mình, hẳn là sẽ rất tức giận, đúng không? Đôi mắt Tiểu Lý bỗng dưng sáng ngời, cậu cảm thấy cơ hội của Tú Tú sắp tới rồi! Nhưng giây tiếp theo, Trịnh Diêu như đoán được suy nghĩ trong lòng của Tiểu Lý, không chút do dự mà tạt cho cậu một gáo nước lạnh: "Sẽ không thành công." Nếu lời nói của cô thật sự có tác dụng, vậy thì nguyên chủ đáng thương sẽ không rơi vào kết cục bi thảm như vậy. Trịnh Diêu không tin suốt nhiều năm như vậy, Trịnh Tú chưa từng nói với người nhà rằng anh họ đối xử không tốt với mình. Nhưng kết quả thế nào? Kết quả chính là bị ba ruột làm lơ hoàn toàn. Tú Tú quả nhiên đã bị gia đình tổn thương sâu sắc, nếu không, thái độ lần này cũng không đến mức lạnh lùng như thế này. Trước kia, cho dù có như thế nào đi chăng nữa, mỗi lần nhắc đến ba mình, cô vẫn sẽ kính trọng ông ấy và có chút mong chờ vào tình thương của cha. Tiểu Lý không nhịn được mà thở dài. Cùng lúc đó, Trịnh Diêu cũng thay đổi quyết định ngay phút thứ 89. Cô quyết định sẽ cho Trịnh Kiến Thiết một cơ hội cuối cùng. Đây là thân thể của người khác, cô không thể chỉ dựa vào quan điểm của mình mà đánh giá và quyết định mọi chuyện một cách phiến diện như vậy. Nếu chỉ là bản thân cô, Trịnh Diêu không có bất kỳ tình cảm gì với Trịnh Kiến Thiết, ông ta có đối xử với cô như thế nào cũng chẳng sao cả. Nhưng mà đối với Trịnh Tú, Trịnh Kiến Thiết dù sao cũng là ba ruột của cô ấy, người ngoài sẽ không thể nào hiểu được tình cảm vô điều kiện và sự khát khao của một người con dành cho cha mẹ của mình. Nếu Trịnh Kiến Thiết còn sót lại một chút tình cảm dành cho con gái của mình thì còn may ra, chứng minh rằng đối phương vẫn có một chút giá trị tồn tại nào đó, cô có thể giữ lại ông ta như một công cụ dùng để tưởng niệm nguyên chủ. Nhưng nếu ông ta vẫn lạnh lùng bàng quan... Vậy thì tôi chỉ đành trói ông ta và Trịnh Bác Viễn lại với nhau, tiễn hai người họ xuống địa ngục, làm vật tế an ủi cho linh hồn đáng thương của Trịnh Tú. Nếu Tú Tú không nỡ, vậy thì cứ giao cho tôi toàn quyền quyết định là được rồi. Như vậy, cũng xem như là hoàn toàn đặt dấu chấm hết cho nhân quả giữa Trịnh Diêu và Trịnh Tú. Trịnh Diêu tắt điện thoại di động, chậm rãi nhắm hai mắt lại.