Vài năm sau, mẹ anh ta cũng chuyển ra sống ở nơi khác, mọi người trong tộc cũng không còn gặp lại bà ta.
Ông cụ Tiết hỏi anh trai: "Chẳng phải cô cả đã mất rồi sao?"
"Không đâu, dạo gần đây vẫn có người thấy bà ấy trở về."
Cúp máy, ông cụ quay sang nhìn Tô Nhiên. Vì đang bật loa ngoài nên những gì vừa nói, cô đều nghe thấy rõ.
Tô Nhiên gật đầu: "Hẳn chính là bà ta. Giờ có thể tìm được không?"
Ông cụ cau mày: "Tôi không biết bà ta đang ở đâu, nhưng trước đây tôi từng gặp anh họ Đại Phong, biết anh ấy có một cậu con trai út, có lẽ có thể liên lạc với cậu ấy."
"Tốt, vậy liên hệ thử xem."
Tô Nhiên đồng ý rồi nói tiếp: "Muốn sử dụng tà thuật để mượn thọ, cần phải đáp ứng hai điều kiện.
Thứ nhất, cần có ngày tháng năm sinh của người bị mượn thọ. Cách này vẫn có thể thành công nhưng chỉ giúp kéo dài sinh mệnh trong thời gian ngắn, khoảng một, hai năm.
Thứ hai, ngoài ngày tháng năm sinh, nếu có thêm vật dụng cá nhân của người bị mượn thọ như tóc, móng tay, quần áo mặc sát người... , thời gian kéo dài tuổi thọ sẽ nhiều hơn, có thể lên đến vài năm.
Tóm lại, ngoài những điều kiện trên, còn một yếu tố quan trọng khác, đó là quan hệ huyết thống. Càng gần gũi, hiệu quả càng mạnh."
Ông cụ nghiến răng căm hận: "Vậy ngày mai chúng ta về quê xem sao. Nếu có người trông thấy bà ta trở về thôn, có lẽ vẫn đang ở trong căn nhà cũ."
Ông cụ mất một hồi mới liên lạc được với con trai út của Đại Phong. Dù sao căn nhà đó là của gia đình người ta, nên muốn vào đó cũng không tiện, tốt nhất vẫn là nhờ cậu ấy cùng đi.
Hôm nay Đinh Việt An chịu không ít cú sốc, không muốn quay về ký túc xá, nên tạm thời ở lại bệnh viện. Một phần để chăm sóc Tiết Nam, phần còn lại cũng vì có người ở cùng sẽ cảm thấy yên tâm hơn.
Ông cụ muốn tiễn Tô Nhiên về nhưng bị cô từ chối. Cô muốn đi dạo một chút, vừa để thư giãn gân cốt, vừa suy nghĩ thêm về chuyện này.
Khi vừa bước ra khỏi cổng bệnh viện, cô bất ngờ đụng phải một người đàn ông mặc vest chỉnh tề.
Người đàn ông vừa nhìn thấy cô liền cau mày, giọng điệu khó chịu: "Cô còn bám theo tôi đến tận đây sao! Tôi đã nói rất rõ ràng rồi, chúng ta đã kết thúc, đừng đến dây dưa với tôi nữa!"
Tô Nhiên: "?"
Tên này đầu óc có vấn đề à?
"Đây lại là tên nào thế?"
Cô lườm anh ta một cái rồi xoay người rời đi.