Chương 37: Vô sự hiến ân cần

Livestream Đoán Mệnh: Mở Đầu Bị Truy Sát?

Tiền Quán Quán Nhi 09-09-2025 13:56:06

Ông chủ khá tốt, chỉ yêu cầu tôi nộp bản sao chứng minh nhân dân, hỏi vài câu rồi cho tôi bắt đầu làm ngay trong ngày. Công ty bất động sản đó vừa kinh doanh mua bán nhà, vừa làm dịch vụ cho thuê. Liêu Thần chủ yếu phụ trách bán nhà, còn tôi thì chuyên về mảng cho thuê. Do ban ngày tôi phải đi học, buổi tối còn phải ra ngoài tìm khách hàng, nên đôi khi mấy ngày liền chúng tôi không gặp nhau." "Để mở rộng công việc kinh doanh, ngày nào tôi cũng đăng video lên mạng xã hội. Có thể là do may mắn, cũng có thể là mọi người muốn giúp đỡ tôi, tóm lại trong tháng đầu tiên, tôi đã ký được không ít đơn hàng, kiếm được bảy, tám ngàn tệ." "Khi đó tôi rất vui, còn ông chủ thì càng thêm coi trọng tôi. Đầu tháng thứ hai, công ty tổ chức một bữa tiệc liên hoan, ông chủ còn đặc biệt phát thưởng cho tôi trước mặt mọi người để khích lệ. Liêu Thần cũng vui mừng thay tôi." "Nhưng lúc đó trông anh ấy có vẻ rất mệt mỏi, tinh thần không tốt lắm. Tôi còn trêu anh ấy là đừng chỉ biết kiếm tiền mà không lo cho sức khỏe, nhớ nghỉ ngơi nhiều một chút. Sau đó anh ấy nhận một cuộc điện thoại rồi vội vàng rời đi." "Hôm đó ai cũng uống khá nhiều, ông chủ gọi tài xế lái xe hộ, còn đặc biệt đưa tôi về một đoạn." "Khi đó tôi cảm thấy vui lắm, nghĩ rằng chắc hẳn ông chủ rất xem trọng tôi. Trên đường đi, anh ấy hỏi chuyện rất nhiều, nào là năm nay bao nhiêu tuổi, sinh năm nào, có bạn gái chưa..." "Bây giờ nghĩ lại, hình như sau bữa tiệc hôm đó, tôi bắt đầu gặp vận xui không dứt. Giống như có gì đó không đúng, chuyện xui xẻo liên tục xảy đến." "Ban đầu chỉ là những chuyện nhỏ, cùng lắm là bị chó cắn, bị người điên đuổi đánh, ăn cơm thì bị nghẹn, đi đường giẫm phải phân chó, ngay cả đơn hàng cũng bị hủy liên tục với đủ loại lý do." "Tôi nghĩ chắc do gần đây vận khí không tốt nên quyết định xin nghỉ vài ngày để thư giãn. Nhân tiện đã lâu không gặp Liêu Thần, tôi liền đến nhà tìm anh ấy." "Đến nơi mới biết anh ấy bị bệnh rất nặng, nằm trên giường, gầy đến mức không còn ra hình người, hốc mắt trũng sâu, xương mặt lộ rõ." "Ba mẹ anh ấy khóc nói với tôi rằng họ cũng không hiểu chuyện gì xảy ra. Đến khi bệnh viện gọi điện thông báo thì anh ấy đã nằm hôn mê bất tỉnh rồi." Đinh Việt dừng lại một chút, rồi tiếp tục kể: "Sau đó, Liêu Thần nằm trong phòng cấp cứu suốt một tuần mà bác sĩ không tìm ra bệnh, gia đình anh ấy đành đưa anh ấy về nhà dưỡng bệnh."