Chương 22: Cô gái này lại bảo anh đi hỏi hồn ma sao?
Livestream Đoán Mệnh: Mở Đầu Bị Truy Sát?
Tiền Quán Quán Nhi09-09-2025 13:55:06
Nhận được câu trả lời khẳng định, Tô Nhiên hài lòng. Cô đã xem qua thi thể, phần đầu bị tổn thương nghiêm trọng, không thể xem tướng được.
"Cho tôi ngày tháng năm sinh của nạn nhân, tôi có thể thử xem."
"Chuyện này... không có. Nếu biết ngày sinh của cô ấy thì tôi đã biết cô ấy là ai rồi, cần gì phải hỏi cô."
"Hình ảnh cũng được."
"Ảnh chân dung tổng hợp phải ngày mai mới có, hiện tại vẫn chưa có."
Tô Nhiên nhíu mày: "Vậy à, thế các anh có gấp không? Không gấp thì để hôm khác nhé."
Vương Khải vội vàng nói: "Gấp chứ, tất nhiên là bắt được hung thủ càng sớm càng tốt."
Vụ án này được cấp trên đặc biệt quan tâm, vì xảy ra trong công viên vào cuối tuần, thu hút rất nhiều người hiếu kỳ, gây ra không ít dư luận. Cấp trên đã ra chỉ thị phải phá án trong vòng một tuần.
Thế nhưng hiện tại manh mối thu thập được ít ỏi đến mức đáng thương, chỉ có vài thông tin rời rạc.
Nạn nhân là nữ giới, khoảng hai mươi lăm tuổi, trước khi chết có thể đã bị tra tấn dã man. Toàn bộ xương sườn gần như bị gãy hết, các ngón tay bị vỡ vụn, xương cổ tay và xương chân đều gãy, ba ngón chân bị mất, thời gian tử vong khoảng năm năm trước. Còn chiếc vòng tay, bình thường đến mức không thể điều tra được gì.
Giờ đây, đành phải thử mọi cách, biết đâu cô gái nhỏ này thực sự có thể giúp tìm ra manh mối.
Vương Khải bất lực xoa xoa hai bên thái dương: "Thời gian không đợi ai, có cách gì thì cứ nói, tôi muốn biết ngay bây giờ."
"Vậy thì chỉ có một cách, tôi có thể thử gọi hồn nạn nhân lên, các anh có thể hỏi thẳng cô ấy."
Sắc mặt Vương Khải cứng đờ: "..."
Cái gì cơ???
Chắc chắn là do mình quá mệt nên sinh ra ảo giác, cô gái này lại bảo anh đi hỏi hồn ma sao?
"Ơ... cái gì nhỉ, có lẽ tôi nghe nhầm, cô nói lại lần nữa xem?"
Tô Nhiên lặp lại: "Tôi nói, nếu nạn nhân chưa đầu thai, tôi có thể gọi hồn cô ấy lên, các anh muốn hỏi gì thì tự hỏi."
Vương Khải quay đầu nhìn Tôn Lâm, người đang sững sờ, khẽ hỏi: "Cậu có nghe thấy cô ấy bảo chúng ta đi hỏi ma không?"
Tôn Lâm gật đầu mạnh mẽ: "Đúng vậy."
Xác nhận mình không nghe nhầm, Vương Khải nhìn Tô Nhiên với ánh mắt đầy kỳ quái.
"Cô nói thật sao?"
Tô Nhiên gật đầu: "Đương nhiên. Nhưng bây giờ chưa được, phải đợi đến tối. Ban ngày hồn ma không thể xuất hiện, hơn nữa ở đây cũng không thích hợp, chính khí trong đồn cảnh sát quá mạnh, hồn ma không dám đến. Tối nay các anh mặc thường phục, theo tôi ra công viên thử xem."