Chương 40: Không cần cảm ơn, một lá bùa bình an năm trăm tệ
Livestream Đoán Mệnh: Mở Đầu Bị Truy Sát?
Tiền Quán Quán Nhi09-09-2025 13:56:17
"Có thể."
Tô Nhiên đưa ngón trỏ ra, vẽ một đạo phù lên trán anh ta, sau đó rót một tia linh lực vào cơ thể anh ta.
Ngay lập tức, Đinh Việt An há miệng nôn ra một ngụm khí đục.
"Xong rồi, nôn ra chỗ khí đục này là anh không sao nữa. Vận khí của anh sẽ dần dần hồi phục."
Tô Nhiên đưa cho anh ta một lá bùa bình an: "Đây là bùa bình an, không sợ nước cũng không sợ lửa. Anh hãy luôn mang theo bên mình, nó sẽ giúp anh khôi phục vận khí. Còn về công ty bất động sản đó, anh đừng quay lại nữa. Ông chủ có tâm địa bất chính, sau này ông ta sẽ phải nhận quả báo. Còn người bạn kia của anh cũng sẽ phải gánh chịu nhân quả của mình, anh đừng xen vào nữa."
"Cảm ơn, cảm ơn đại sư, tôi đã nghỉ việc rồi, chắc chắn sẽ không quay lại công ty đó nữa."
Đinh Việt An liên tục gật đầu, sau khi nôn ra, anh ta cảm thấy cơ thể nhẹ nhõm hơn rất nhiều.
"Không cần cảm ơn, một lá bùa bình an năm trăm tệ."
"À? Ồ, ồ, tôi chuyển khoản ngay đây."
Vừa phản ứng kịp, Đinh Việt An vội vàng chuyển tiền cho Tô Nhiên.
Đột nhiên, anh ta nhớ ra điều gì đó, liền hỏi: "Đại sư, có phải những người đột nhiên hôn mê không rõ nguyên nhân cũng là do bị mượn vận không?"
Tô Nhiên lắc đầu,"Cũng không chắc, có rất nhiều nguyên nhân có thể khiến người ta hôn mê bất tỉnh, phải tận mắt nhìn mới biết được chuyện gì đang xảy ra. Sao vậy, nhà anh cũng có người bị hôn mê à?"
Không đúng, nhìn tướng mạo của anh ta thì gia đình không có vấn đề gì mới phải.
Đinh Việt An chần chừ một lát, rồi lấy điện thoại ra tìm một bức ảnh đưa cho Tô Nhiên xem,"Là bạn tôi, cậu ấy đột nhiên hôn mê mà không rõ nguyên do. Có phải cũng gặp vấn đề gì đó không?"
Tô Nhiên nhìn vào bức ảnh, trong đó là một chàng trai trẻ đang nằm trên giường bệnh, toàn thân bị một luồng hắc khí bao phủ. Cô nhíu mày,"Anh đoán đúng rồi, bệnh của cậu ấy thực sự có vấn đề, hơn nữa còn nghiêm trọng hơn anh rất nhiều."
Đinh Việt An tròn mắt kinh ngạc,"Còn nghiêm trọng hơn tôi?"
"Ừ." Tô Nhiên gật đầu,"Anh muốn giúp cậu ấy sao?"
Đinh Việt An lập tức gật đầu,"Cậu ấy là bạn thân nhất của tôi, chúng tôi lớn lên bên nhau, giờ lại là bạn học đại học, ở chung một phòng ký túc xá. Nếu cậu ấy gặp chuyện, tôi nhất định phải giúp."
Tô Nhiên khẽ gật đầu, hỏi: "Vậy anh có biết gần đây cậu ấy có gặp chuyện gì đặc biệt không? Đi đâu, tiếp xúc với ai hoặc vật gì lạ không?"