Sau Khi Trọng Sinh, Tôi Đi Tìm Lại Vết Chu Sa Của Mình
Ngũ Chỉ Tiểu Miêu23-09-2025 21:59:53
"Giá mà có thể cho cha con ngâm một lần thì tốt quá. Cha con có nhiều chỗ bị thương đã lâu, giờ có di chứng, đến ngủ cũng cau mày suốt."
Hạ Uyển Ương lập tức lấy ra mấy chiếc vại lớn, đổ đầy nước rồi đặt vào trong phòng bằng ý niệm."Thế là được rồi nhé. Đợi con đi rồi, mẹ kiếm cơ hội cho cha ngâm thử. Nói thật với ba cũng được, đánh lừa cha cũng không sao, tuỳ ý mẹ quyết!"
Mẹ Hạ gật đầu: "Tất nhiên phải nói thật với cha con rồi, nhưng phải đợi thêm một thời gian nữa. Dạo này có người cứ bám theo cha con từng bước, làm ông ấy buồn bực mãi. Giờ mà vướng thêm chuyện này, tâm trí ông ấy lại phân tán thì không hay chút nào."
Hạ Uyển Ương chớp chớp mắt: "Con đã xuống nông thôn rồi mà còn có người theo dõi cha nữa sao? Đúng là phiền phức thật!"
"Mấy chuyện tranh giành vị trí thôi. Hắn muốn đẩy cha con xuống, để dễ chen chân vào." Mẹ cô thở dài nói.
Hạ Uyển Ương ghé sát tai mẹ, thì thầm mấy câu. Mẹ Hạ nghe xong vội lắc đầu: "Không được, quá nguy hiểm!"
Hạ Uyển Ương tiện tay nhặt một hòn đá nhỏ dưới đất, bóp nhẹ một cái, hòn đá lập tức vỡ nát thành bụi.
Mẹ Hạ: "..."
"Con ngâm mình trong suối mỗi ngày, không biết từ bao giờ mà sức lực lại mạnh đến thế này!"
Mẹ Hạ lại thấy mừng. Con gái không chỉ có không gian bí mật để dựa vào, giờ còn thêm sức mạnh làm hậu thuẫn, lòng bà yên tâm hơn hẳn.
Cuối cùng vẫn không lay chuyển được ý định của con gái, hai mẹ con tranh thủ đêm tối, lén lút tiến về phía nhà họ Từ ở gần đó. Mẹ Hạ đứng ngoài cảnh giới, trong khi Hạ Uyển Ương lặng lẽ dùng công cụ mở khoá, không gây ra một tiếng động nào. Vừa vào trong nhà, cửa vừa đóng lại thì một giọng nói nghiêm nghị vang lên: "Ai đó?"
Hạ Uyển Ương lập tức biến mất vào không gian. Từ Chính Quốc bật đèn lên, nhưng trong phòng không có ai. Sau khi kiểm tra cửa ra vào xong, ông ta đành quay về ngủ tiếp.
Đợi ông ta yên ổn rời đi, Hạ Uyển Ương mới từ trong không gian bước ra, len lén vào phòng làm việc. Cô vừa đóng cửa lại, còn chưa kịp hành động gì thì Từ Chính Quốc lại trở dậy.
Hạ Uyển Ương lại nhanh chóng ẩn mình vào không gian. Lúc này, cô thấy ông ta lấy ra một chiếc hộp nhỏ, mở ra xem kỹ rồi lại cẩn thận đặt lại chỗ cũ, sau đó mới trở vào phòng ngủ.
Chỉ một khoảnh khắc đó thôi cũng đủ khiến Hạ Uyển Ương hiểu ra thứ khiến ông ta nửa đêm mất ngủ, chắc chắn là vật quan trọng nhất rồi!