Chương 10.1: Con mồi mang tên "khí vận chi tử"

Màn Trời Trực Tiếp Cảnh Báo Tận Thế

Phiên Phiên Vãn Chiếu 02-10-2025 23:20:50

Oành! Như thể bị một tia sét từ trước khi Màn trời xuất hiện đánh trúng, hai chân Trì Cảnh tức khắc run lên, cả người mềm nhũn, từng giọt mồ hôi lạnh túa ra. Hắn khó nhọc quay cổ, nhìn xung quanh. Là ai? Là ai đang theo dõi hắn? Tại sao người trên Màn trời này lại biết hắn vừa mới khảo sát siêu thị lớn nhất An Thành? Tại sao người trên Màn trời này lại biết hắn chuẩn bị khởi động kế hoạch "mua sắm không đồng"? Tim Trì Cảnh đập như trống dồn, cả người toát mồ hôi lạnh. Rõ ràng mọi người xung quanh đều đang dán mắt vào Màn trời, nhưng hắn lại luôn có cảm giác, có một đôi mắt đang nhìn mình chằm chằm. Đôi mắt đó biết tất cả bí mật của thiên tai. Đôi mắt đó biết hắn đã chết ở kiếp trước. Đôi mắt đó biết hắn vừa mới trọng sinh ngày hôm qua. Đôi mắt đó, thậm chí còn biết, hắn xuất hiện ở siêu thị lúc này không phải để mua sắm, mà là để khảo sát địa hình cho kế hoạch "mua sắm bằng không đồng" sắp tới! Một nỗi sợ hãi tột độ bao trùm lấy Trì Cảnh. Hắn cảm thấy mình lúc này chỉ như một đứa trẻ sơ sinh tay không tấc sắt, không hề có khả năng chống cự, trong khi phía sau có một con quái thú khổng lồ độc ác đang nhìn mình chằm chằm. May mắn thay, ba năm tận thế bi thảm không phải là trải qua một cách vô ích. Sau cơn hoảng loạn ngắn ngủi, Trì Cảnh đột nhiên cắn mạnh vào đầu lưỡi. Mùi máu tanh tràn ra trong miệng, cơn đau điếng người giúp hắn miễn cưỡng bình tĩnh lại. Không phải sợ, không ai có bằng chứng cả. Hắn vừa thấy rồi, hình ảnh siêu thị được làm mờ lướt qua trên Màn trời chính là một góc của siêu thị Vĩnh Hoa. Mà bóng người mờ ảo đó chính là hắn. Màn trời hẳn là đã lấy hình ảnh từ camera giám sát. Là do mình sau khi trọng sinh đã quá ngông cuồng, lập tức mua sắm nhiều vật tư như vậy nên mới bị kẻ đó theo dõi. Nhưng bây giờ hắn không trộm không cướp, sợ cái gì? Kể cả có báo cảnh sát, Liên bang cũng không thể làm gì hắn. Huống hồ, hắn là "khí vận chi tử"! Hắn là nam chính cơ mà! Chỉ cần hắn không thực hiện kế hoạch "mua sắm bằng không đồng", thì khí vận vẫn còn ở trên người hắn. Cái Màn trời đê tiện này, chính là muốn vạch trần kế hoạch của hắn để cướp đi khí vận của hắn chứ gì? Hắn quyết không để nó được như ý! May mắn là, lần phát sóng này không tiết lộ quá nhiều thông tin về hắn. Mà lần phát sóng tiếp theo, còn phải chờ ba ngày nữa. Trì Cảnh thở phào nhẹ nhõm. Vậy là tốt rồi. Một cơn gió lạnh thổi tới, sau khi Màn trời kết thúc, xung quanh im lặng vài giây, rồi những tiếng thảo luận ồn ào lập tức bùng nổ như dầu sôi đổ vào nước lạnh. Trì Cảnh hơi cúi đầu, so vai lại, cố gắng thay đổi dáng người một chút, che chở đống lương thực mà hắn vừa "cướp" được, chờ nhân viên thu ngân đến thanh toán cho mình. Bị đôi mắt vô hình kia nhìn chằm chằm, hắn vốn định bỏ luôn lô hàng này để chạy trốn. Nhưng hắn không cam tâm, tự tin rằng mình chẳng làm gì sai, chỉ là đường đường chính chính mua đồ mà thôi. Hắn muốn đánh cược một phen. - Trên hòn đảo núi lửa ở Hồng Châu, một cô nàng sành điệu với mái tóc xoăn dài màu hồng đang mặc bikini, cùng mấy người bạn thân tự nướng BBQ trên bãi cát. Từ lúc Màn trời xuất hiện, cả nhóm năm sáu người đều không chớp mắt nhìn lên trời. Thịt ba chỉ trên vỉ nướng xèo xèo tươm mỡ, dầu nhỏ xuống than hồng, phát ra một tiếng "xèo", ngọn lửa vàng rực bùng lên, cháy cả miếng thịt. Nhưng không một ai để ý. Màn trời xuất hiện ngay trên mặt biển. Trên bãi cát này nhìn một cái là thấy hết, căn bản không có thiết bị công nghệ cao nào. Cái màn hình xuất hiện từ hư không trên biển này chỉ có thể là một thứ gì đó tương tự như ảo ảnh. Nhưng nó lại có chữ, có tiếng, có hình ảnh, không thể nào là ảo giác được. Dù cả nhóm đều là những người hiện đại được giáo dục đàng hoàng, nhưng trong phút chốc cũng thấy da đầu tê dại. Đây là thần tích, hoặc nói đúng hơn, là cảnh tượng trong phim khoa học viễn tưởng, một nền văn minh cao hơn đã giáng lâm! Xem xong Màn trời, cả đám đã toát mồ hôi lạnh, bị gió biển thổi qua liền nổi hết da gà. Cô gái tóc hồng tên là Chung Linh, sắc mặt tái nhợt chỉ tay lên siêu thị vừa lướt qua trên Màn trời: "Kia, đó không phải là siêu thị nhà mình sao?" Chung Linh là con gái một của Chung Ý, ông chủ đứng sau siêu thị Vĩnh Hoa ở An Thành. Cô lớn lên trong siêu thị của nhà mình, quen thuộc từng ngóc ngách. Mặc dù các siêu thị trên đời này trông na ná nhau, nhưng cô tuyệt đối không thể nhận nhầm, đó chính là siêu thị nhà cô. Cái gã tự xưng là "khí vận chi tử", nam chính Tiểu Soái kia, lại định "mua sắm bằng không đồng" ở siêu thị nhà cô! Thiên tai sắp ập đến, các loại lương thực, vật tư sẽ trở thành tài nguyên quan trọng nhất. Trong hoàn cảnh này, hắn lại định thừa nước đục thả câu, vơ vét sạch sẽ cái siêu thị rộng hàng vạn mét vuông của nhà cô! Thật quá đáng! Chung Linh run rẩy bấm số gọi cho bố: "Bố ơi, bố có xem Màn trời không? Cái siêu thị mà nam chính Tiểu Soái định vơ vét đó, có phải là siêu thị nhà mình không?" "Con gái ngoan, nghe bố nói, bố vừa đặt vé máy bay về An Thành cho con rồi, con ra sân bay ngay lập tức, về càng sớm càng tốt." Đầu dây bên kia, Chung Ý cũng bị Màn trời dọa cho tim đập thình thịch. Ông vốn không để ý siêu thị đó là của nhà mình, trong đầu chỉ toàn nghĩ đến cô con gái còn đang đi du lịch ngoài đảo. Một khi mưa lớn ập đến, những hòn đảo nhỏ này chắc chắn sẽ hứng chịu đầu tiên, trên đảo còn chẳng có nhà cao tầng nào để mà trú ẩn! Dưới cơn bão và mưa lớn, mọi phương tiện giao thông sẽ bị đình trệ. Lòng ông hoảng như lửa đốt, chỉ sợ Chung Linh không về kịp.