"Lại sao nữa vậy?" Thôn trưởng dường như chẳng hề bận tâm đến chuyện cửa sập, liếc nhìn Ôn Hàm rồi hỏi Khuông bà bà."Bà sao còn mang cả người đến đây?"
"Chỉ biết ở nhà lười biếng, ông mau đến khu rừng xem đi! Nói trước, người khác tôi không quan tâm, nhưng Ôn Hàm thì ông không được đuổi đi."
"Được được, tôi đuổi con bé đi làm gì? Thật là vô lý." Thôn trưởng ngáp một cái, không muốn ra khỏi cửa, nhưng lại không dám từ chối yêu cầu của Khuông bà bà, đành chống gậy đi về phía khu rừng.
Ôn Hàm dìu Khuông bà bà đi phía sau.
Lúc ba người đến nơi, đám người kia vẫn còn ở đó, hễ có người chơi nào đến gần là họ lập tức chặn lại.
"Đi ra ngoài, đi ra ngoài, đến chỗ khác mà tìm!"
"Đây là địa bàn của làng tân thủ, dựa vào đâu mà không cho chúng tôi vào?"
"Tôi nói không cho là không cho."
"Anh là cái thá gì? Có bản lĩnh thì solo!"
Không phải người chơi nào cũng chịu nhượng bộ, vẫn còn không ít người chơi không thiếu tiền đang định cày vật tư.
Khu vực bên ngoài chỉ có bấy nhiêu, lúc người chơi ít thì còn được, chứ đông người thì có đào ba tấc đất cũng không tìm thấy gì. Thấy một nhiệm vụ nhỏ mà càng ngày càng tốn thời gian, những người chơi chưa từng thấy nhóm kia đánh người không muốn loanh quanh ở ngoài nữa, họ muốn đi vào.
Thôn trưởng đến đúng lúc, hai phe sắp sửa lao vào đánh nhau.
Ôn Hàm chú ý thấy trong một góc có một bóng dáng quen thuộc, là người chơi đã nhắc nhở mình lúc nãy. Đối phương cũng thấy cô, vừa định vẫy tay ra hiệu cho cô tránh xa một chút thì đột nhiên nhìn thấy thôn trưởng ở phía trước, một hơi nghẹn lại ở cổ họng, ho khan hai tiếng.
Ôn Hàm nháy mắt với đối phương, ra hiệu cho anh ta đừng nói gì cả, cứ xem thôn trưởng thể hiện.
Ôn Hàm không quen thôn trưởng, nhưng có thể chắc chắn một điều là ông rất coi trọng khu rừng này. Phát hiện hai nhóm người sắp đánh nhau, thôn trưởng liền lạnh mặt đứng bên cạnh quan sát, đợi đến khi những người chơi đó thật sự bắt đầu động thủ mới đi qua.
Người chơi ở khu tân thủ có thể nói là "gà mổ nhau", lực chiến đều không cao, chủ yếu dựa vào kỹ xảo và số lượng. Cũng vì thế mà số người chơi tham gia vào cuộc ẩu đả không ít.
Người bên trong không thấy thôn trưởng đến, người bên ngoài thì phát hiện ra, nhưng vì chuyện lúc trước nên không dám nói lung tung.
Ôn Hàm đếm sơ qua, vẫn là bên chặn đường đông hơn, khoảng mười bảy, mười tám người. Bên xông vào chỉ có sáu bảy người chơi, những người khác đều đang đứng xem.
Thôn trưởng đợi đến lúc hai bên đánh đến cao trào mới ra tay ngăn cản: "Dừng tay! Làng Bạch Vân cấm ẩu đả!"
Thấy thôn trưởng đến, hai nhóm người lập tức dừng lại. Trưởng thôn ở làng tân thủ có quyền lực rất lớn, tương đương với nhân viên quản lý game, có tư cách cho người chơi vào danh sách đen.
Sau khi thôn trưởng ngăn cản những người chơi đánh nhau, Ôn Hàm nhận được một tin nhắn.
Hệ thống: [Trưởng thôn gửi đến bạn một cuộc khảo sát bỏ phiếu ẩn danh. ]
Hệ thống: [Người chơi gây rối trật tự chơi game bình thường của người khác, hình phạt nên là: 1. Đuổi ra khỏi thôn ; 2. Cảnh cáo xử lý ; 3. Giảm độ hảo cảm ; 4. Từ bỏ bỏ phiếu]
Ôn Hàm do dự một giây rồi chọn 1.
Nhóm người này làm có hơi quá đáng. Nếu hôm nay không phải thôn trưởng đến, người phải ra đi chính là những người không thể hoàn thành nhiệm vụ như cô. Rời khỏi làng tân thủ sẽ không còn được che chở, kế hoạch thử nghiệm một tháng của cô sẽ đổ bể.
Ôn Hàm không phải thánh mẫu, không làm được chuyện lấy oán báo ân, huống hồ những người chơi này nếu ở lại làng tân thủ tuyệt đối sẽ tiếp tục gây sự. Hơn nữa đây là lần đầu tiên, nếu hình phạt quá nhẹ, sau này chắc chắn sẽ có người chơi mạo hiểm học theo, giống như chuyện phóng hỏa ngày hôm qua. Dù sao thì một khi thành công, phần thưởng nhận được sẽ là rất lớn.
Phía dưới cùng có một thanh tỷ lệ bỏ phiếu. Sau khi Ôn Hàm chọn xong có thể thấy được sự khác biệt về số phiếu. Tổng cộng có 99 phiếu, lựa chọn 1 chiếm 53 phiếu, và con số này vẫn đang tăng lên. Ba lựa chọn còn lại cộng lại chỉ có mười mấy phiếu.
Một lát sau, tổng số phiếu đạt 99, giao diện bỏ phiếu biến mất.
Sau khi bỏ phiếu kết thúc, thôn trưởng nhìn mấy người kia rồi công bố hình phạt: "Mấy người các ngươi, sau này không cần quay lại thôn nữa."
[Thế giới] Thông cáo: [Người chơi [Ôn Nhu Vương], [Thần Bí Nam Hài], [Lãnh Sương], [Ngọc Vô Ngân], [Nhàn Vân]... ẩu đả ác ý, độ hảo cảm với tất cả NPC Làng Bạch Vân -5. ]
[Thế giới] Thông cáo: [Người chơi [Ôn Nhu Vương], [Thần Bí Nam Hài], [Lãnh Sương]... gây rối ác ý đến việc chơi game bình thường của người chơi khác, gây ảnh hưởng nghiêm trọng. Độ hảo cảm với tất cả NPC Làng Bạch Vân -5. Sau khi thương nghị, dân làng Bạch Vân quyết định đuổi những người chơi trên ra khỏi thôn. ]
Ôn Hàm tự hỏi, lúc bỏ phiếu những người chơi khác đều không có động tĩnh gì, chẳng lẽ chỉ có mình cô có quyền bỏ phiếu?
Đang suy nghĩ, giao diện cá nhân lại hiện ra mấy tin nhắn.
[Hệ thống] Hảo cảm của bạn đối với người chơi [Ôn Nhu Vương] -10, hảo cảm hiện tại là -13.
[Hệ thống] Hảo cảm của bạn đối với người chơi [Thần Bí Nam Hài]... ...
[Hệ thống] Nhấn vào để xem hảo cảm của bạn đối với những người chơi khác.
Hàng loạt tin nhắn hiện ra, Ôn Hàm xem một lượt, toàn bộ là những người chơi đã đánh nhau. Nhấp vào tin nhắn cuối cùng, đó là một bảng tổng hợp hảo cảm.
Hảo cảm được sắp xếp từ cao đến thấp. Người đầu tiên có hảo cảm cao nhất, nhưng cũng chỉ có 23, là Tùy Phong. Người thứ hai Ôn Hàm không quen, hảo cảm là 9. Tiếp xuống là một loạt số 0.
Tiếp tục cuộn xuống có mấy người có hảo cảm âm, chính là những người chơi vừa đánh nhau, trong khoảng từ -1 đến -15. Cuối cùng còn có mấy cái tên khá lạ, nhưng hảo cảm lại thấp một cách dị thường, người thấp nhất là -51, một con số thấp đến đáng sợ.