Chương 16.2: Ngô tửu quỷ mất tích

Người Chơi Hệ Sinh Hoạt Toàn Năng

Thanh Tể 25-11-2025 11:12:33

Bảo đối phương khứa một đường trên hạt dẻ, Ôn Hàm đem số hạt dẻ đã khứa xong đi rửa sạch. Cách làm của Ôn Hàm tương đối đơn giản: cho đường và dầu vào nồi, thêm một lượng nước vừa phải, đun sôi sau đó đậy vung om chín, rồi mới rang cho đến khi nước cạn hết. Ưu điểm của phương pháp này là tiết kiệm nguyên liệu, dù sao thì nước cũng không mất tiền. Lần này hạt dẻ nhiều, tổng cộng làm được hai nồi lớn, hệ thống tính ra là 35 phần. [Hệ thống: Hạt dẻ rang đường (sơ cấp) +35. ] "Tôi học được rồi!" Đại Khí Vãn Thành còn phấn khích hơn cả cô. Tuy không tham gia vào bước cuối cùng, nhưng cậu ta đã học được kỹ năng. Chỉ cần học thành công kỹ năng, phần còn lại chỉ là vấn đề cấp độ thông thạo, cứ luyện tập nhiều là sẽ lên cấp, trừ khi vận may quá kém. Ôn Hàm chia hạt dẻ rang đường thành mấy phần, lấy ra hai phần đưa cho Đại Khí Vãn Thành làm thù lao. Đại Khí Vãn Thành chẳng thèm để tâm đến thù lao. Sự chú ý của cậu ta đều dồn vào kỹ năng mới vừa học được, cứ xoa tay hầm hè, chỉ muốn ra ngoài làm một bữa ngay lập tức. Mười phần gửi cho Tùy Phong, mười lăm phần để dành mang cho bà chủ tiệm, số còn lại để mình ăn. "Pi!" Phát hiện nửa ngày trời không có phần của mình, Hồng Viêm đứng bên cạnh nhìn cả buổi trưa tỏ ra không hài lòng. "Không phải ngươi không ăn sao?" Ôn Hàm liếc nhìn ra ngoài, Đại Khí Vãn Thành đã rời đi. "Pi!" Hồng Viêm bắt đầu trợn trắng mắt. Ở đây căn bản làm gì có món nào khác! Dù có kiêu ngạo đến mấy, cái miệng của Hồng Viêm cũng không thể bóc được vỏ hạt dẻ. Bạch Vị thì càng không cần phải nói, một viên hạt dẻ có thể cho chúng nó ăn cả hai ngày. Ôn Hàm lấy ra một túi hạt dẻ, bóc một hạt bỏ vào miệng. Có lẽ là do quy trình làm khác nhau, ăn vào thấy mềm hơn loại mà Đại Khí Vãn Thành đưa hôm qua, vị ngọt cũng không đậm bằng, có lẽ là do cô cho hơi ít đường. "Pi pi pi!" Đợi nửa ngày mà hạt dẻ vẫn không phải của mình, Hồng Viêm bắt đầu nhảy cẫng lên. "Được rồi, cho ngươi ăn." Ôn Hàm lại bóc hai hạt, mỗi con một hạt. Dùng hai hạt dẻ để dỗ hai con thú cưng xong, Ôn Hàm vứt vỏ hạt dẻ đi, phủi tay vừa định đứng dậy thì đột nhiên nhìn thấy một nhà năm người, hai lớn ba nhỏ, ở trong góc. Ôn Hàm: "..." Tuy đều là thú cưng, nhưng đối xử bất công quá mức hình như không tốt lắm. Có điều, món đã cho dầu vào thì Ôn Hàm không định cho thỏ ăn. Cô lấy mấy hạt dẻ sống còn lại trong ba lô ra, bóc vỏ rồi chia cho chúng. Vừa bóc xong đã phát hiện Hồng Viêm lại đang nhìn mình. Ôn Hàm đưa tay ra huơ huơ trước mặt nó: "Hết rồi." Rất nhiều loài chim không biết no, chỉ cần có đồ ăn trước mặt là sẽ ăn mãi cho đến khi căng bụng. Ôn Hàm không định tiếp tục cho ăn nữa, mỗi lần một hạt là được rồi. Nhìn mấy con thỏ đang ăn ngon lành, Ôn Hàm không khỏi nghĩ đến một vấn đề. Thịt thỏ hầm hạt dẻ, chắc là ngon lắm nhỉ? Nhận ra ánh mắt của Ôn Hàm, Thỏ Xám vội thúc giục Thỏ Trắng và ba đứa con vào ổ ăn. Chạy hết rồi. Ôn Hàm tiếc nuối thu hồi ánh mắt, đồng thời dấy lên một tia bất mãn với Thỏ Xám. Cô chỉ nhìn một chút thôi mà, làm sao, còn không cho nhìn à? Bữa trưa hôm nay đã giúp Ôn Hàm nhận thức sâu sắc một điều: có người giúp đỡ tốc độ sẽ nhanh hơn mình tự làm rất nhiều, kể cả có phải trả thù lao cũng không hề lỗ. Trước tiên mang mười lăm phần hạt dẻ rang đường đến tiệm của bà chủ, số dư tăng thêm 180 đồng. Giá của hạt dẻ rang đường và bánh hạt dẻ mật ong là như nhau, nhưng hạt dẻ rang đường làm tiện hơn, nguyên liệu yêu cầu cũng rẻ hơn. Bây giờ kỹ năng [Hái Lượm] đã lên đến mức kha khá, Ôn Hàm không muốn tiếp tục hái những loại hoa quả, quả khô này nữa. Cô định đi hái thảo dược. Cấp độ cá nhân đã lên đến cấp năm. Hiện tại sức mạnh, nhanh nhẹn, trí lực, sức bền lần lượt là 11,13,13,10, lực chiến là 376. Ban đầu cô định cố gắng cộng điểm thuộc tính vào ba chỉ số đầu tiên, sức bền để sau cùng. Không ngờ khi cộng nhanh nhẹn đến 12 điểm, lực chiến lại giảm đi một nửa, đồng thời trên người xuất hiện một hiệu ứng xấu: Phối hợp kém. Nghiên cứu nửa ngày mới phát hiện ra, khi chênh lệch giữa thuộc tính cao nhất và thấp nhất lớn hơn một nửa giá trị của thuộc tính thấp nhất thì sẽ xảy ra tình huống này. Cách giải quyết duy nhất là phát triển cả bốn thuộc tính một cách cân bằng. Ôn Hàm đành bất đắc dĩ, chỉ có thể đảm bảo trong tình trạng không có hiệu ứng xấu mà cố gắng cộng nhiều vào hai chỉ số ở giữa. Vốn dĩ tốc độ tiêu hao thể lực của cô đã thấp, bây giờ sức bền tăng thêm ba điểm, nhu cầu về thức ăn lại càng ít hơn. Ngoài ba bữa cơm bình thường mỗi ngày, cô không gặp phải tình huống thể lực quá thấp cần bổ sung thức ăn. Tiểu đồng Đông Thanh đã nói, phần lớn dược liệu mà y quán cần đều có thể tìm thấy trên núi, hơn nữa số lượng còn không ít, chỉ là nhu cầu của y quán quá lớn, chút ít mà dân làng hái về không đủ. Cho nên bây giờ cô chỉ cần lên núi là được. Ôn Hàm liếc nhìn, ngọn núi bên ngoài làng tổng cộng được chia làm vài tầng. Theo phản hồi của người chơi, tầng ngoài cùng không có bất kỳ nguy hiểm nào. Nhưng Ôn Hàm không tin cách nói này. Cô không quên con "mèo" lớn mà mình nhìn thấy đêm qua. Tuy nó không ra tay, nhưng lực chiến của nó không thể xem thường. Đương nhiên cũng không thể không đi. Dù sao cũng không thể vì chuyện nhỏ mà bỏ việc lớn. Nếu vì sự tồn tại của con "mèo" lớn mà không lên núi, vậy thì độ hảo cảm cô cày bấy lâu nay coi như bỏ, mà rất có thể lúc vào núi sẽ không có đủ thuốc và trà lạnh.