Chương 16.1: Ngô tửu quỷ mất tích

Người Chơi Hệ Sinh Hoạt Toàn Năng

Thanh Tể 25-11-2025 11:12:38

Chỉ là, rút ra thì đơn giản, muốn mang đi bán lại không dễ dàng như vậy. Đất đai ở hành tinh K có hạn, muốn bán lương thực ra ngoài cần phải có một lời giải thích hợp lý, nếu không sẽ bị người ta tìm đến cửa ngay lập tức. Ôn Hàm suy nghĩ một vòng vẫn không tìm được lý do phù hợp, cô quyết định chờ thêm một thời gian nữa. Chức năng rút vật phẩm trong game chắc chắn không phải tự dưng mà có, chi bằng cô cứ đợi công ty game đưa ra lời giải thích. Cô cẩn thận nhớ lại những lời trong buổi lễ ra mắt game. Phía nhà phát hành nói rằng "tài sản" có thể rút ra được. Lúc đó cô cứ nghĩ "tài sản" ở đây chỉ là số dư tiền trong game, bây giờ nghĩ lại, có lẽ mọi chuyện không đơn giản như vậy. - Lại một lần nữa vào game, Bạch Vị và Hồng Viêm đang đứng ở chỗ cô vừa ngồi để nghiên cứu, tò mò không hiểu tại sao một người to như vậy lại đột nhiên biến mất. Nhìn thấy Ôn Hàm trở về, Bạch Vị lập tức lon ton chạy ra đón. Hồng Viêm thì hoàn toàn ngược lại, nó ngoảnh đầu sang một bên, kiêu ngạo "pi" một tiếng. Thần sắc và động tác đều rất cao ngạo, chỉ là cái giọng nói này sao... Rốt cuộc vẫn chỉ là một nhóc con chưa đầy 24 giờ tuổi, giọng nói non nớt không chịu được. Đợi một lúc lâu vẫn không thấy cô qua dỗ mình, Hồng Viêm lặng lẽ quay đầu lại xem, đột nhiên phát hiện Ôn Hàm đang nhìn nó, nó lập tức ngoảnh đầu lại. Ôn Hàm dở khóc dở cười, một tay xách một đứa, mang cả hai ra khỏi cửa. Nửa buổi sáng đã trôi qua như vậy, cô phải hành động nhanh lên, nếu không sẽ không kịp nấu cơm trưa. Lần này cô vẫn đi hái hạt dẻ. Sáng nay cô đã cố ý mua thêm đường để về làm món hạt dẻ rang đường ăn. Số đồ ăn còn lại trong ba lô, Ôn Hàm gói hết lại gửi cho Tùy Phong. Thanh thể lực của Tùy Phong giống như một cái hố không đáy, vĩnh viễn không bao giờ lấp đầy. Lần này không gian ba lô vô cùng rộng rãi. Ôn Hàm hái được khoảng hai mươi tổ mới quay về. Chỉ là lần này cô không muốn tự mình bóc vỏ hạt dẻ nữa. Cô nhìn vào danh sách người chơi, Đại Khí Vãn Thành đang online. [Hệ thống: Có muốn liên lạc với [Đại Khí Vãn Thành] không?] Ôn Hàm nhấn có, ba giây sau nhận được hồi âm. [Trò chuyện riêng] Đại Khí Vãn Thành: [Đến ngay đến ngay!] Nhìn thấy hồi âm, Ôn Hàm bắt đầu đun nước nóng. Mười phút sau, cô nhận được cuộc gọi của Đại Khí Vãn Thành. Gửi tọa độ vị trí của mình qua, Ôn Hàm ngồi chờ đối phương đến. "Ôn Hàm, anh tôi tìm ra ai là người phóng hỏa rồi!" Đại Khí Vãn Thành đặc biệt hưng phấn, vừa vào cửa đã bắt đầu la lớn, nhưng mới nói được một câu đã bị anh trai mình vỗ cho một cái. "Pi!" Hồng Viêm đứng trên lưng Bạch Vị, dường như cảm thấy hơi châm chân nên cứ đổi chân qua lại, nhưng nhất quyết không chịu xuống. Nghe thấy tiếng động, nó liền kêu một tiếng về phía Ôn Hàm. Ôn Hàm bước ra, trước tiên hoàn thành việc giao nhiệm vụ. Người thanh niên bên cạnh Đại Khí Vãn Thành gầy hơn cậu ta một chút, trông rất khôn khéo. Ôn Hàm không định tiếp xúc nhiều với loại người này, bởi vì ở chung càng lâu, khả năng bị lật tẩy thân phận càng lớn. Chỉ là cô lại muốn nhờ Đại Khí Vãn Thành giúp bóc hạt dẻ... Ôn Hàm liếc nhìn hai người. "Chờ một lát hẵng đi, có chuyện này..." Ôn Hàm cố ý nói chậm lại. "Muốn dạy chúng tôi kỹ năng à?" Đại Khí Vãn Thành kích động xoa tay. Trời mới biết hai ngày qua cậu ta chỉ học được một kỹ năng duy nhất, toàn phải dựa vào anh trai mình tiếp tế. Ngô Gia Hữu Đệ liếc nhìn đứa em ngốc của mình, rồi lại nhìn Ôn Hàm, cuối cùng xác định rằng kể cả khi mình rời đi, đứa em ngốc này cũng sẽ không gặp nguy hiểm. Anh ta kéo cậu em ra một góc dặn dò hai câu rồi mới cáo biệt. Độ hảo cảm của NPC phải lớn hơn 20 mới có thể dạy kỹ năng, NPC ở chỗ anh ta thì không muốn dạy, huống hồ bên kia còn một đống việc đang chờ. "Ôn Hàm cô nương, tôi còn có việc, cô có yêu cầu gì cứ gọi tôi nhé." Ôn Hàm gật đầu, chỉ mong anh ta đi ngay lập tức. Đợi đám người đi xa, cô mới nói với Đại Khí Vãn Thành: "Có rảnh không? Giúp tôi một việc." "Rảnh rảnh, lúc nào cũng rảnh!" Đại Khí Vãn Thành lập tức đồng ý, sợ nói chậm sẽ bỏ lỡ cơ hội. "Được." Thấy cậu ta đồng ý, Ôn Hàm dẫn cậu ta vào bếp. "Nhiều vậy sao?" Nhìn thấy đống hạt dẻ, Đại Khí Vãn Thành trợn tròn mắt, định nhắn tin cho anh trai thì chợt nhớ ra lời dặn lúc nãy của đối phương. "NPC nào cũng có tính tình riêng, yêu cầu chính là bài kiểm tra." Đây là nguyên văn lời nói. Nghĩ đến đây, Đại Khí Vãn Thành đành thở dài chấp nhận số phận, bắt đầu ngồi bóc vỏ. Dạy hai lần thấy cậu ta đã học được, Ôn Hàm bỏ hạt dẻ xuống đi xem chi tiết nhiệm vụ. Trong danh sách hai người họ gửi lên tổng cộng có năm người chơi, trong đó có bốn người cô đã từng gặp qua, còn một người thì tương đối xa lạ. Đối chiếu độ hảo cảm thì thấy chỉ có người đầu tiên là 0, bốn người còn lại đều là số âm, chứng tỏ mấy người này đều đã vào cướp đồ. Ôn Hàm không biết hai người họ dùng phương pháp gì để tra ra, nhưng có thể đoán là danh sách này khá đáng tin cậy. Chỉ là bên Tùy Phong vẫn chưa có hồi âm. Ôn Hàm đang suy nghĩ thì đột nhiên nhận được một tin nhắn. Nhấn vào xem, là Tùy Phong nộp nhiệm vụ. Đúng là nghĩ gì có nấy. Ôn Hàm đối chiếu hai bản danh sách, có những người chơi trùng lặp. Cô sắp xếp lại danh sách một lần nữa, thêm vào mấy người chơi có hành vi bất thường mà cô biết, sau đó gửi lên cho thôn trưởng. [Hệ thống: Độ hảo cảm của thôn trưởng +3, độ hảo cảm hiện tại 36. ] Phủi tay, Ôn Hàm xem tiến độ của Đại Khí Vãn Thành. Cô đoán không sai, đối phương tuy trông có vẻ hơi không đáng tin cậy, nhưng về mặt sức mạnh thì hơn cô rất nhiều. Đống hạt dẻ mà cô phải gõ cả buổi, cậu ta chỉ mất hơn nửa giờ đã hoàn thành.