Sau khi tháo ra vẫn có thể trang bị lại được. Ôn Hàm tháo ba lô xuống nghiên cứu. Nhìn bề ngoài nó cũng giống như một chiếc ba lô bình thường, chỉ là trông gọn gàng hơn một chút. Bên trong được chia thành từng ô vuông nhỏ. Đồ vật đặt vào sẽ nằm trong một ô riêng. Mỗi ô có thể chứa mười vật phẩm giống nhau. Một cây gậy gỗ dài hơn một mét cũng có thể bỏ vào, dù cả cái ba lô còn chưa to bằng một mét.
Nguyên lý hẳn là tương tự như nén không gian. Mỗi ô vuông là một không gian nhỏ độc lập, giới hạn chỉ chứa được mười vật phẩm là yêu cầu của hệ thống.
Ôn Hàm lật qua lật lại cái ba lô hai lần, cuối cùng đi đến một kết luận: có thể may vá thêm, nhưng may ra thành cái gì thì không chắc.
Không thử thì làm sao biết thành công hay thất bại. Ôn Hàm lấy kéo và kim chỉ ra. Hai mảnh vải giống hệt nhau, cô lấy một mảnh ra cắt thành hình dạng mong muốn, sau đó xỏ kim luồn chỉ bắt đầu may.
[Hệ thống: Học thành công kỹ năng [Cắt], cấp độ thông thạo hiện tại [Sơ học mới luyện] (7/100). ]
[Hệ thống: Học thành công kỹ năng [Khâu vá], cấp độ thông thạo hiện tại [Sơ học mới luyện] (15/100). ]
[Túi phụ (5 ô) +1. ]
Vốn chỉ định thử thôi, không ngờ lại làm được thật.
Ôn Hàm nhìn chiếc túi nhỏ trong tay. Vì là lần đầu làm, cô chỉ cắt năm mảnh nhỏ, nên một chiếc túi phụ có thể thêm được năm ô vuông.
May ra một chiếc túi phụ thì đơn giản, cái khó là làm sao để gắn nó vào ba lô của mình. Mỗi lần chỉ có thể đeo một cái ba lô, nên việc này là bắt buộc phải làm.
Ôn Hàm xem xét vị trí. Bên trong ba lô không có chỗ, chỉ có thể may chiếc túi phụ ra bên ngoài.
Tuy có thể sẽ hơi xấu, nhưng dùng được là được. Cùng lắm sau này có cơ hội thì đổi cái khác. Nghĩ vậy, Ôn Hàm bắt tay vào làm.
Có lẽ việc may vá thành công đã mang lại cho cô sự tự tin, lần này tốc độ nhanh hơn nhiều, chỉ hai phút đã may xong vào ba lô. Trông có hơi xấu thật, nhưng rất thực dụng.
Ngay giây tiếp theo, hệ thống tự động điều chỉnh vị trí. Chiếc túi phụ vừa may thêm đã biến mất không tăm hơi, nhưng số ô trong ba lô đã tăng thêm năm ô.
Ôn Hàm mừng rỡ, không ngờ hệ thống còn hỗ trợ nữa.
Nếu cái đầu tiên đã thành công thì không có lý do gì không làm thêm vài cái nữa. Ôn Hàm cũng đã chán ngấy cái cảnh chỉ cần hái vài thứ là ba lô đã đầy, cô dứt khoát nhân cơ hội này mở rộng thêm một chút.
Lúc may các ô vuông nhỏ có khả năng thất bại, sau khi thất bại cả cái túi phụ đó sẽ bị hỏng. Mỗi ô vuông mà may riêng một túi thì quá lãng phí vải, Ôn Hàm suy nghĩ một chút, vẫn quyết định làm mỗi lần năm ô.
Một ô vuông cho 3 điểm kinh nghiệm. Một túi phụ có 5 ô. Tổng cộng cô làm 10 cái túi phụ, thành công 7 cái. Cấp độ [Khâu vá] đã lên tới [Nhập môn], kỹ năng [Cắt] chưa lên cấp nhưng cũng sắp rồi.
Cô đã dùng hết nửa mảnh vải. Theo tỷ lệ này, số vải còn lại có thể giúp cô mở rộng ba lô thêm khoảng 100 ô nữa.
Cất vải đi, Ôn Hàm kiểm tra lại nhà cửa một lần nữa, xác nhận cửa đã đóng kỹ, rồi thoát game nghỉ ngơi.
-
Tối qua cô đã nghỉ ngơi trong game, hôm nay phải ra ngoài xem sao. Thiết kế của khoang game đảm bảo trải nghiệm cho người chơi, mô phỏng chất lượng không khí bên ngoài, sẽ không xảy ra tình trạng thiếu oxy hay cảm giác ngột ngạt.
Vừa bước ra khỏi khoang game, đèn trong phòng tự động bật sáng. Ôn Hàm hít một hơi thật sâu.
Thực ra căn phòng cô đang ở hiện tại còn không lớn bằng ngôi nhà trong game, nhưng đó dù sao cũng chỉ là game, có lớn đến mấy cũng không thuộc về cô. Chính xác mà nói, căn phòng trước mắt này cũng không phải của cô. Nghĩ đến tiền thuê nhà, Ôn Hàm trầm mặc một giây.
Hành tinh K tuy không đông đúc bằng hành tinh trung tâm, nhưng nó lại là hành tinh xa chiến tranh nhất, cho nên giá nhà trong nhiều năm qua vẫn liên tục tăng cao.
Không biết là may mắn hay bất hạnh, tuy cô là một đứa trẻ mồ côi, nhưng hành tinh K lại là một trong những hành tinh có chính sách bảo vệ trẻ vị thành niên tốt nhất. Điểm trừ duy nhất là mỗi đứa trẻ do chính phủ nuôi dưỡng sau khi thành niên đều phải trả một khoản nợ khổng lồ.
Nhưng như vậy vẫn tốt hơn nhiều so với những đứa trẻ không có cơ hội lớn lên. Dù sao thì có những người muốn cũng không có được cơ hội này. Hành tinh K vẫn luôn tự hào về điều đó.
Ôn Hàm đã tính toán khoản nợ mình phải trả. Trả hết trong mười năm thì mỗi tháng cần hai chục nghìn đồng tinh tệ. Trả hết trong hai mươi năm thì mỗi tháng cần một chục nghìn đồng tinh tệ. Nhưng phương án sau có lãi suất. Bắt đầu từ năm thứ mười sau khi thành niên sẽ tính lãi, và lãi suất sẽ tăng dần theo từng năm. Vì vậy, cô phải cố gắng rút ngắn thời gian trả nợ.
Dựa theo tiến độ hai ngày nay, việc trả nợ hẳn là không thành vấn đề. Chỉ không biết sau khi rời khỏi khu tân thủ, việc kiếm vật phẩm có khó hơn không.
Trong tủ lạnh có dung dịch dinh dưỡng cơ bản. Ôn Hàm lấy ra một lọ, vừa uống một ngụm đã hối hận vì đã không ăn cơm trong game xong rồi mới ra ngoài. Ngày thường không có lựa chọn nào khác, uống vào cũng không có cảm giác gì. Nhưng bây giờ thì khác, liên tiếp hai ngày được ăn nhiều món ngon trong game, lọ dung dịch dinh dưỡng trong tay đột nhiên trở nên khó nuốt.
Dù sao cũng là tiền mình bỏ ra mua, Ôn Hàm không có thói quen lãng phí thức ăn, cô nín thở uống một hơi cho hết.
Vứt cái chai vào thùng rác tái chế, Ôn Hàm bắt đầu xem lại lịch sử trò chuyện trong các nhóm mấy ngày qua. Những tin tức quan trọng thầy cô sẽ nhắn riêng, thường sẽ không bỏ lỡ. Nhưng phòng hờ bất trắc, Ôn Hàm vẫn có thói quen xem qua tin nhắn trong nhóm.