Xuyên Thành Con Trai Đối Chiếu Tổ, Tôi Trở Thành Thủ Phụ
Thỉnh Cật Nhất Oản Thảo Môi19-07-2025 01:04:46
Trước khi nói chuyện với Trương Vận Thu, Trương Xuân Vũ vừa từ Trương gia quay về đây. Trong tay nàng ta cầm một cái giỏ, bên trong chứa mấy tấm vải lấy từ Trương gia để chuẩn bị về nhà may quần áo mới.
Thế nhưng bây giờ cái giỏ đó đã không biết bị vứt ở đâu rồi, Trương Xuân Vũ hoàn toàn không còn tâm trí gì để nghĩ đến nó nữa.
Nàng ta vội vàng chạy về Trương gia. Bây giờ mọi người trong nhà vẫn còn ở trong phòng, thấy nàng ta đột nhiên quay về với vẻ mặt đầy lo lắng, mẫu thân của nàng ta ngạc nhiên hỏi: "Có chuyện gì vậy? Vừa mới đi lại quay lại rồi, có phải quên lấy thứ gì không?"
"Mẫu thân." Trương Xuân Vũ thở hổn hển hỏi: "Nãi nãi đâu rồi?"
"Nãi... Nãi nãi..."
Không đợi mẫu thân trả lời, Trương Xuân Vũ đã lớn tiếng gọi to.
Thấy vậy, mẫu thân của nàng ta cũng nhận ra có chuyện nghiêm trọng, nói: "Nãi nãi của con ở trong nhà."
Đang nói, lão thái thái nghe thấy tiếng gọi cũng bước ra ngoài, hỏi: "Có chuyện gì thế?"
Trương Xuân Vũ như tìm được chỗ dựa, trong lòng như được thở phào nhẹ nhõm một hơi, nước mắt giàn giụa rồi lại nói năng lắp bắp: "Nãi nãi ơi, tỷ tỷ có thư... Tỷ ấy có những lá thư của cháu và Dương Trạch. Hồi đó Dương Trạch không giao hết số thư đó ra, giờ tất cả đều bị tỷ tỷ lấy mất rồi"
"Tỷ ấy đe dọa sẽ làm cho những lá thư đó lan truyền khắp nơi. Nãi nãi ơi, nãi nãi giúp cháu đi mà."
Sắc mặt Trương lão thái thái trầm xuống ngay lập tức. Bà ta nhớ rất rõ những bức thư tình giữa cháu gái mình và Dương Trạch, vì nhà bà ta đã phải bỏ ra một khoản tiền lớn mới mua lại được.
Với một gia đình nông dân bình thường như Trương gia mà còn sẵn sàng chi số tiền lớn đó cho Trương Xuân Vũ đã đủ để thấy lão thái thái yêu thương cháu gái mình đến mức nào.
Mẫu thân của Trương Xuân Vũ nghe vậy cũng vô cùng lo lắng.
Biết chuyện này cấp bách, Trương lão thái thái liền bước nhanh ra ngoài, mặt đầy vẻ giận dữ: "Đi, qua đó xem sao."
"Lão Đại gia, con đi gọi phu thê Lão Nhị lại đây."
Trương gia chỉ có hai người con, mà Trương Vận Thu là con của Lão Nhị. Gặp chuyện thế này, đương nhiên phải gọi phụ mẫu của Trương Vận Thu đến.
Biết rõ thái độ của bên kia đối với Trương lão thái thái, Trương Xuân Vũ nghe lời dặn dò của bà ta xong thì cảm giác căng thẳng trong lòng cũng giảm bớt đi nhiều. Có lão thái thái ở đây, nàng ta tin rằng Trương Vận Thu không làm được trò gì lớn.
"Dạ vâng, con đi gọi ngay."
Hai người Nhị phòng đang làm việc ngoài đồng, mẫu thân của Trương Xuân Vũ nhanh chóng chạy đi gọi họ. ...
Về phía Trương Vận Thu, sau khi thoát khỏi Trương Xuân Vũ thì nàng đã trở về nhà mình.
Đúng lúc đó, trùng hợp là Giang lão thái thái cũng tìm nàng để nói chuyện. Trương Vận Thu rất kính trọng lão thái thái, mặc dù khi nàng tái giá thì bà từng tỏ vẻ không hài lòng. Nhưng sau khi nàng thành thân, bà đối xử với nàng cũng không khác gì hai cô con dâu còn lại, không hề tỏ ra là chì chiết ghét bỏ.
Dần dần, nhờ tính cách tốt, làm việc nhanh nhẹn và mối quan hệ hòa thuận với Giang Triệu Hằng, lão thái thái cũng không còn điều gì khó chịu với nàng nữa.
Bởi vậy nên bây giờ lão thái thái có việc tìm nàng, Trương Vận Thu đương nhiên không từ chối.
Hơn nữa, chuyện nàng chuẩn bị hoàn toàn đối đầu với Trương Xuân Vũ vẫn chưa được nói với người của Giang gia, có vẻ đúng là nên bàn trước một chút mới được.
Trương Vận Thu đi theo lão thái thái vào nhà để giúp việc. Hai đứa trẻ sinh đôi một nam một nữ đi sát theo nàng cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm. Sau khi được mẫu thân của chúng dặn dò, nửa đường đã nhìn thấy Trương Vận Thu. Lúc này thấy nàng không vào nhà lấy ra lá thư nào mà ngược lại còn trì hoãn, chúng đều an tâm hơn hẳn.
Hai đứa trẻ nhìn nhau, sau đó lén lút vào phòng của Trương Vận Thu.
Trương Vận Thu là dì ruột của chúng, ngày xưa chắc là Trương Xuân Vũ cảm thấy áy náy nên nàng ta thường xuyên đến tìm Trương Vận Thu. Hai người họ thi thoảng cũng được đưa đến đây, cho nên chúng biết phòng của nàng nằm ở đâu cũng không có gì lạ.
Vào trong phòng, hai đứa bắt đầu lục lọi khắp nơi.
Ở bên kia, Giang Khải vừa tỉnh ngủ đang nằm bò trên cửa sổ, uể oải nhìn thấy hai đứa trẻ vào phòng.
Hai đứa nhỏ Triệu Dương và Triệu San vốn thông minh lanh lợi, lần đầu tiên được mẫu thân giao cho một nhiệm vụ lớn như vậy nên sau khi vào phòng thì bắt đầu làm việc rất nhanh nhẹn, đâu đó còn có cảm giác thích thú như đi tìm kho báu. Chẳng bao lâu sau, Triệu Dương vui mừng reo lên: "Tìm được rồi."
Triệu San lập tức chạy tới, nhìn lá thư trong tay ca ca rồi hỏi: "Đây có phải lá thư mà mẫu thân muốn tìm không?"