Chương 47

Xuyên Thành Con Trai Đối Chiếu Tổ, Tôi Trở Thành Thủ Phụ

Thỉnh Cật Nhất Oản Thảo Môi 19-07-2025 01:04:46

Từ nhỏ đến lớn, Trương Xuân Vũ luôn được yêu thương chiều chuộng. Vậy mà ngay cả sau khi sống lại, nàng ta cũng không chịu buông tha cho nàng. Nếu nói công bằng, dù hai người có sự đối xử khác biệt, nhưng nếu nàng sống lại tuyệt đối sẽ không để Trương Xuân Vũ phải rơi vào cái hố đó. Dù quan hệ giữa hai người từ nhỏ không thân thiết, nhưng dù sao họ cũng cùng lớn lên trong một gia đình lớn, nàng không hiểu tại sao Trương Xuân Vũ lại có thể nhẫn tâm như vậy. - Lúc đầu Trương Xuân Vũ rất sợ hãi, nhưng nghĩ lại nếu có thể đẩy đường tỷ của mình vào hang hổ, nghe chuyện người kia sống khổ sở đến mức nào mà nàng ta vẫn có thể sống vui vẻ như chưa từng có chuyện gì xảy ra, thì ở một mức độ nào đó, tâm lý của nàng ta cũng thực sự rất mạnh mẽ. Mọi chuyện đã được phơi bày hết cả rồi, nàng ta ngược lại không còn sợ hãi nhiều như trước. Nàng ta hít sâu một hơi, bình tĩnh nói: "Chuyện này cũng không thể trách muội được, muội đã nhắc nhở tỷ từ lâu rồi. Dù sao muội cũng không thấy thẹn với lòng." "Không thẹn với lòng sao?" Trương Vận Thu cười nhạt: "Nếu muội thực sự không thẹn với lòng, vậy thì muội cứ cả ngày lượn qua lượn lại trước mặt ta, dai dẳng mặt dày tặng đồ cho ta để làm gì? Muội rảnh rỗi đến mức ấy à?" "Hơn nữa, nhắc nhở của muội là gì? Chỉ là một câu hời hợt nói rằng muội cảm thấy hắn ta có chút lả lơi, sau đó ta gặng hỏi thì muội lại ấp úng ậm ừ chẳng nói rõ ràng được điều gì. Muội mang hôn ước trong người mà vẫn có thể đi ở chung với đàn ông lạ hai ngày, rồi muội bảo ta rằng hắn ta lả lơi? Ta có thể không biết hắn ta lả lơi sao? Chỉ mình muội là trong sạch à?" Lúc đó Trương Vận Thu đương nhiên không phải không nhận ra Dương Trạch có vấn đề. Một người đàn ông đứng đắn, khi người trong lòng bỏ nhà ra đi tìm gã, gã không khuyên nhủ mà còn để mặc người đó hai ngày sau mới trở về ư? Đây cũng đâu phải là những bộ tộc có phong tục cởi mở, nếu chuyện này bị người ta biết thì danh tiếng của Trương Xuân Vũ sẽ hoàn toàn bị hủy hoại. Dù sau này bọn họ có thành thân cũng chẳng giúp ích được gì, Trương Xuân Vũ vẫn sẽ bị khinh thường như cũ. Hơn nữa điều kiện bề ngoài của Dương Trạch tốt như vậy, Trương Vận Thu cũng không tin đây là thật. Chỉ riêng chuyện gã có thể chấp nhận nàng đi thay thế cho Trương Xuân Vũ đã khiến nàng cảm thấy gã chẳng phải hạng người tử tế gì. Dù sao nếu Dương Trạch thực sự là công tử nhà giàu ở trấn trên, gã để mắt đến Trương Xuân Vũ thì còn có thể miễn cưỡng giải thích là do tình yêu đích thực, người ta muốn lấy một cô thôn nữ, bản tính trong sáng, không màng thế tục. Nhưng khi Trương Xuân Vũ không đồng ý mà Dương Trạch vẫn sẵn sàng cưới nàng, chuyện này làm sao có thể không kỳ quặc. Công tử nhà giàu nào lại sẵn sàng cưới bừa một cô thôn nữ? Nàng cũng không phải là người đẹp như tiên gì đó khiến người khác vừa gặp đã thương. Trương Vận Thu đồng ý chuyện này cũng là vì không còn lựa chọn nào khác. Việc hôn nhân của nàng nằm trong tay nãi nãi, phụ thân và mẫu thân của nàng thì căn bản chẳng thể trông chờ gì. Mẫu thân của nàng hẳn là có thể đấu tranh nhưng cũng không có tác dụng. Nếu chuyện của Trương Xuân Vũ bị vỡ lở, đều là người nhà họ Trương nên nàng cũng không thể thoát được. Đến lúc đó, nãi nãi muốn gả nàng cho ai thì cũng đều được cả. Dù nhìn từ góc độ nào, nàng cũng không có đường thoát. Vậy nên dù rõ ràng thấy gia thế của Dương Trạch có thể giả mạo, nhân phẩm cũng chưa chắc đã tốt, nhưng nàng chỉ có thể lạc quan tự an ủi rằng mọi chuyện sẽ không đến nỗi quá tệ. Cho dù gã có là kẻ nghèo hèn nợ nần chồng chất, thành thân xong phải chịu cảnh ăn cỏ ăn trấu thì cũng không sao. Suy cho cùng thì trong thời gian tiếp xúc, tính tình của Dương Trạch trông cũng có vẻ bình thường, nàng không thể trông mong ai cũng hoàn hảo được. Hai người cùng nhau xây dựng gia đình, nàng cũng có thể chịu khổ, ngày tháng dù thế nào cũng vẫn trôi qua được. Hơn nữa nàng là thê tử của Dương Trạch, dù sao gã cũng không thể bán nàng đi được. Nhưng nàng hoàn toàn không ngờ được rằng Dương Trạch không chỉ có vấn đề về gia thế mà tính cách còn tệ hơn cả vậy. Chẳng bao lâu sau khi thành thân thì gã bắt đầu thay đổi, ngày ngày cờ bạc uống rượu, thua bạc thì quay về đánh nàng rồi ép nàng đưa tiền, không có thì vẫn đánh. Trên người nàng hầu như ngày nào cũng không có nổi một chỗ lành lặn. Trương Xuân Vũ bị lời nói của Trương Vận Thu làm cho gương mặt đỏ bừng. Nàng ta là nữ nhân, dù có dày mặt thế nào thì vẫn cảm thấy có chút xấu hổ. Nàng ta không nhịn được mà phản bác: "Đó cũng là do tỷ tự đồng ý, muội đâu có ép tỷ. Tỷ cũng có thể không gả cho hắn ta mà."