Hai tiếng sau, hai người lần lượt từ cửa hàng quần áo trở về căn hộ mới.
Họ cùng nhau ngồi xuống tấm thảm nhung trắng, bên cạnh là một đống lớn túi quần áo, tiếp theo sẽ lần lượt trình diễn những bộ đồ mình đã mua cho đối phương và khán giả xem trực tiếp.
Nhân viên công tác cố định máy quay xong: "Có thể bắt đầu rồi."
Cố Thính bình tĩnh tùy tay chọn một túi quà, lấy ra, túi khí đóng gói quần áo ngăn cách áo trên và quần dài thành hai phần, Cố Thính dẫn đầu mở ra.
Một chiếc áo cộc tay rộng rãi màu vàng nhạt, phối cùng một chiếc áo khoác ngoài cùng tông màu, quần dài rộng rãi màu vàng nhạt, được Cố Thính giơ lên trước màn hình, để phối hợp với bộ quần áo này, Cố Thính tiện tay mua thêm một chiếc tai nghe đeo cổ.
[Không tay + tai nghe đeo cổ! Tôi thế mà lại thấy rất hợp với em trai!]
[Mau xem mắt em trai kìa, lúc nhìn thấy bộ quần áo này mắt cậu ấy sáng lên!]
Thẩm Lại đích xác rất thích bộ quần áo này, cậu rất ít khi mặc áo cộc tay, vì cánh tay cậu gầy, mặc không lên dáng loại áo này. Nhưng bộ quần áo Cố Thính mua thật sự hợp khẩu vị cậu, thiếu niên quyết định sẽ mặc bộ này.
"Cũng tàm tạm."
Cố Thính liếc mắt nhìn cậu, không nói gì.
[Hiểu rồi, là thích. ]
Thẩm Lại: "..." Biểu hiện của cậu rõ ràng đến vậy sao?
"Được rồi, tiếp theo là bộ quần áo thứ hai." Cố Thính vừa nói vừa lấy ra bộ đồ thứ hai từ túi quần áo, cái túi này rất lớn đựng khá nhiều đồ.
Áo khoác gile phong cách đồ công sở màu đen phối cùng áo thun đen thêu chữ, quần túi hộp màu đen, còn có một đôi giày nhìn rất ngầu.
"Bền, thiết thực." Cố Thính đơn giản tóm tắt lý do mua bộ đồ này: "Chỉ là sẽ hơi hấp nhiệt, cậu chịu khó một chút."
Thẩm Lại: "..." Cậu không vừa ý dù chỉ một điểm.
Vài phút tiếp theo Cố Thính lần lượt giới thiệu những bộ quần áo mình đã mua, phần lớn đều phù hợp với lứa tuổi này của cậu.
Đợi Cố Thính trình diễn xong, Thẩm Lại cũng tùy tay chọn một túi quần áo bên cạnh.
[Tới tới, tôi thật sự rất tò mò! Với gu thẩm mỹ của em trai, rốt cuộc cậu ấy sẽ mua cho Cố Thính loại quần áo gì?]
[Em trai: Cô có lịch sự không vậy? Ha ha ha ha ha]
[A a a a không muốn xem nữa, khi nào Hướng Dương nhà chúng tôi mới ra?]
[Lầu trên, bạn có thể quay lại xem bản dựng ha ha ha ha, với tính cách của tổ chương trình Gia đình tôi mùa 3, hôm nay quay xong, ngày mai sẽ tung bản dựng. ]
[Người qua đường đang xem, tuy rằng không thích Cố Thính, nhưng hình ảnh cô ấy và em trai ở chung thật sự rất thú vị. ]
[Còn nữa, em trai thật sự rất đẹp trai! Hoàn toàn khiến người ta không rời mắt được. ]
"Cái thứ nhất." Thẩm Lại từ từ lấy ra một chiếc váy dài từ túi quần áo, sau đó giơ ra trước mắt mọi người.
Cố Thính gần như ngay khi chiếc váy dài được lấy ra, liền không muốn nhìn nữa.
"Váy dài hoa nhí màu xanh huỳnh quang, phối với giày da báo, rất là khoa trương?" Thẩm Lại lòng đầy chờ mong nhìn về phía Cố Thính.
Cố Thính nhướng nửa bên mày: "Cậu thấy rất ngầu?"
"Đương nhiên rồi! Hơn nữa chủ quán nói bộ đồ này siêu kén người mặc, tôi cho cô ấy xem ảnh cô, cô ấy nói cô mặc vào sẽ rất hợp."
Trước đây Thẩm Lại chưa từng có ảnh của Cố Thính, vì thế còn cố ý lên mạng tìm một lần, chọn tấm đẹp nhất.
Cố Thính: "..."
Vậy tôi không phải nên cảm ơn cậu sao?
[Ha ha ha ha ha, chủ quán chắc là anti-fan của Cố Thính rồi!]
[Xanh huỳnh quang phối với da báo! Cứu mạng bộ đồ xấu như vậy ai mà mặc nổi?]
[Đến đây chúng ta cùng nhau hô tên cô ấy: Cố Thính!]
[Nghe bảo nghe bảo! Ha ha ha ha, má ơi muốn xem chị mặc. ]
Cố Thính khô khan chuyển chủ đề: "Vậy bộ thứ hai đâu?"
Thẩm Lại chỉ chỉ: "Cái này." Mái tóc mềm mại màu vàng sữa của thiếu niên như bông, cậu cầm chiếc váy trên tay giơ lên,"Có phải rất giống màu tóc của tôi không?"
Cố Thính nhìn chiếc váy hoa màu vàng nhạt.
Bình tĩnh mà xem xét, cái này không kỳ quái như cái trước, còn tính quy củ, nếu như mấy bông hoa trên đó không phải hoa cúc thì càng tốt.
[Ha ha ha cái này sao mà quê vậy?]
[Em trai mau nhìn sắc mặt chị kìa, chị ấy thật sự không vui!]
[Có một cảm giác quê mùa bất lực. ]
"..."
"Cái tiếp theo."
Thẩm Lại không nhận được phản hồi, cũng hoàn toàn không cảm thấy thất vọng, vẻ mặt như thường lại lôi ra một chiếc váy khác.
"Chủ quán nói cái này gọi là váy trà sữa trân châu, mặc vào sẽ rất mát mẻ."
Cố Thính nhịn rồi lại nhịn: "Cậu mua ở cùng một cửa hàng hết sao?"
Thẩm Lại: "Đúng vậy. Có vấn đề?"
[Tôi nói không thành vấn đề mới lạ đó!]
[Mua như vậy chẳng phải chủ quán gói hết đồ đẹp lẫn đồ xấu bán cho cậu ta sao?]
[Cậu ta là đồ ngốc à?]