Chương 27: Cậu sẽ phát bệnh

Ác Độc Mẹ Kế Không Dễ Làm

Kỷ Nhàn 28-09-2025 23:12:13

Đầu dây bên kia truyền đến tiếng "tút..." ngắt quãng. Biểu thị người ở đầu dây bên kia đã không chút lưu luyến cúp điện thoại, chỉ còn lại Thẩm Tùy An bật cười vô cớ. Anh nhếch khóe miệng, sau khi cúp điện thoại mới khẽ bật ra vài tiếng cười, vai hơi rụt xuống. Ngay vừa rồi, Thẩm Tùy An nghĩ đến con chó mà trước đây anh nuôi. Chỉ cần cho đồ ăn, nó sẽ giúp anh giữ nhà. Vài giây sau. Thẩm Tùy An cảm thấy có lỗi vì sự liên tưởng kỳ lạ này của mình. Vẻ mặt anh vẫn mang theo ý cười, nhìn xa xăm về một hướng khẽ nói: "Thất lễ." Câu này dành cho Cố Thính nhưng hiện tại cô không thể nghe được. Giây tiếp theo, Thẩm Tùy An thu lại ý cười, hàng mi vừa dày vừa dài rũ xuống. Cố Thính vẫn chưa biết hình tượng của mình trong lòng Thẩm Tùy An suýt chút nữa đã biến thành một chú chó nhỏ. Lúc này cô đang vội vàng giải quyết chuyện chấm dứt hợp đồng. Hiệu suất của Thẩm Tùy An vô cùng nhanh chóng, gần như ngay trong ngày đã liên hệ với công ty giúp cô, đàm phán công việc chấm dứt hợp đồng. Nói là đàm phán, kỳ thực với đội ngũ luật sư riêng của Thẩm thị, chỉ riêng điểm 'nghệ sĩ ở quý công ty chưa từng được đối đãi công bằng' đã đủ sức áp đảo toàn bộ. Đối phương sắc mặt khó coi chỉ có thể đồng ý ký vào hợp đồng chấm dứt. Đặc biệt là vị cổ đông điều hành trước đây còn uy hiếp Cố Thính, dù ông ta có nghĩ nát óc cũng không ngờ Cố Thính lại có chỗ dựa lớn đến vậy. Sao lại có quan hệ với Thẩm thị được chứ? Ông ta vừa bực bội vừa không cam tâm, chỉ có thể trơ mắt nhìn đoàn người hùng hổ rời đi. Trên Weibo, hai dòng trạng thái về việc chấm dứt hợp đồng đồng thời leo lên top tìm kiếm. Cá Vàng Truyền Thông: [@Cố Thính, từ nay về sau mỗi người một ngả. ] Cố Thính: [Cảm ơn. ] Khu bình luận tràn ngập tiếng bàn tán. [Cứu mạng! Sao lại thấy cô ta lên hot search nữa vậy!] [Trong thời gian ngắn tôi không muốn thấy cô ta nữa. ] [Trò hề này bao giờ mới kết thúc vậy?] [Công ty rác rưởi! Cuối cùng cũng chấm dứt hợp đồng, uổng công làm lỡ dở mấy năm của Thính bảo. ] [Có một điều phải nói, đây đúng là hành vi vong ân bội nghĩa, dù sao Cá Vàng cũng nâng đỡ cô ta nổi tiếng, cái kiểu vừa nổi đã quay lưng bỏ mặc công ty như cô ta trong giới giải trí thật đúng là hiếm thấy. ] [Haizzz tuy rằng tôi không phải fan Cố Thính, nhưng vẫn muốn nói một câu. Mấy chuyện này rất thường thấy trong giới, công ty dùng tài nguyên để uy hiếp nghệ sĩ nghe lời, nếu không thì đóng băng nhiều năm không thấy bóng dáng. ] [Nghe nói có chút tin vỉa hè, chuyện tai tiếng của Cố Thính trước đây không hoàn toàn là do nghệ sĩ tự nguyện. ] [Tôi biết. Dù sao tôi cũng là fan cứng, những chuyện này ít nhiều gì cũng biết. Nhưng tôi chỉ là chủ quan không thích Cố Thính. ]... Nhà họ Thẩm. Cô gái trẻ đến nhận lời mời làm người đại diện mới, ôm một tập hồ sơ lý lịch dày cộp rụt rè nhìn về phía Cố Thính. Đến tận bây giờ cô vẫn không thể tin được, người phụ nữ đang ngồi tao nhã thoải mái kia là Cố Thính, sẽ là bà chủ tương lai của cô! Vậy nên... cái tin tuyển dụng trên ứng dụng tìm việc trực tuyến kia là thật? Không phải là giả dối lừa gạt. Hướng Tư Oánh bất giác nuốt nước miếng, theo bản năng quên mất chuyện mình còn chưa được nhận lời mời chính thức. Khóe miệng Cố Thính khẽ giật một cái: "Mời ngồi." "À vâng, cảm ơn." Cố Thính có chút đau đầu nhìn cô gái nhỏ trước mặt. Nói ra thì, lịch trình hôm nay của cô quả thực rất bận rộn. Buổi sáng xử lý việc chấm dứt hợp đồng, buổi chiều liền thành lập văn phòng làm việc cá nhân, nhưng mà... văn phòng không có ai. Nguyên chủ có ít mối quan hệ là thật, cho dù là chấm dứt hợp đồng với công ty cũ cũng không ai nguyện ý đi theo cô, ngay cả người đại diện đã dẫn dắt cô nhiều năm cũng kiên quyết bỏ rơi cô. Nói không để ý, đương nhiên là không thể. Nhưng Cố Thính dù sao kiếp trước cũng là diễn viên, biết cách giữ bình tĩnh trau dồi kỹ năng diễn xuất mới có thể đi đường dài. Cô cũng không thiếu dũng khí để bắt đầu lại từ đầu. Từ giờ trở đi, mới là tất cả bắt đầu lại. Nguyên chủ không có nhiều mối quan hệ trong giới, nhân sự cho văn phòng làm việc cô trực tiếp đăng tin tuyển dụng trên một trang web tìm việc trực tuyến nào đó. Cô giao chuyện phỏng vấn cho quản gia Phương, không ngờ quản gia Phương lại nhận lời mời đến một người... nhìn cả người trẻ con như cô gái nhỏ này? "Chào cô, tôi tên Hướng Tư Oánh." Điều chỉnh lại trạng thái Hướng Tư Oánh bắt đầu đọc thuộc lòng phần giới thiệu cá nhân của mình: "Năm nay 21 tuổi, đang là sinh viên năm ba. Học chuyên ngành quản lý công nghiệp văn hóa, đã có chứng chỉ hành nghề người đại diện..." Khi cô gái nhỏ giới thiệu kiến thức chuyên ngành mình học, cái kiểu nói lắp bắp không tự nhiên ban đầu đột nhiên biến mất, khí chất toàn thân thay đổi phảng phất như biến thành người khác vậy. Nghe loáng thoáng, Cố Thính vậy mà ngoài ý muốn cảm thấy không tệ lắm. Vượt ngoài mong đợi của cô. Ngay từ đầu cô chỉ mong cô gái nhỏ này có thể nói năng rõ ràng là đã rất tốt rồi. "Là thế này, gần đây tôi đã chấm dứt hợp đồng với công ty trước." Khóe miệng Cố Thính khẽ mỉm cười, vẻ mặt ôn hòa mang theo chút lạnh lùng khó tả. Hướng Tư Oánh gật đầu: "Tôi có biết một chút." Dừng một chút, nhanh chóng bổ sung: "Bất quá đó không phải lỗi của chị! Cái loại công ty rác rưởi như Cá Vàng sớm đóng cửa thì hơn." Cố Thính ngạc nhiên. Hướng Tư Oánh mím môi cười, như thể đang xấu hổ vì lỡ để lộ bản tính thật của mình. Cố Thính: "Văn phòng làm việc trước mắt chỉ có một mình cô, cho nên công việc sau này có thể sẽ tương đối vất vả, cũng muốn nhờ cô tuyển thêm vài người." Hướng Tư Oánh mừng rỡ vô cùng: "Vậy là tôi trúng tuyển rồi đúng không?" Cố Thính: "..." Hoàn toàn không hiểu được cô gái nhỏ này đang nghĩ gì. Cố Thính gật gật đầu, dè dặt nói: "Chúc mừng cô." Hướng Tư Oánh: "Cảm ơn bà chủ! Sau này tôi nhất định sẽ cố gắng!" Cố Thính tỏ vẻ cổ vũ cô ấy cố gắng. Tiễn Hướng Tư Oánh đi rồi, Cố Thính nhìn ra ngoài trời mây đen giăng kín ảm đạm, giống như bóng tối trên không trung, lặng lẽ lan tràn. Tiếng sấm rền vang giữa tầng mây. "Chào các bạn khán giả buổi tối, hôm nay là ngày 23 tháng 8 thứ bảy..." "Từ tối nay đến ngày mai, khu vực Hoa Bắc chịu ảnh hưởng của không khí lạnh, nhiệt độ không khí sẽ giảm phổ biến từ 6 đến 10 độ C, một số khu vực sẽ có mưa to..." "Muốn mưa rồi. Phải thu quần áo thôi." Cố Thính khẽ mỉm cười, tự trêu chọc mình. Cô đứng dậy đang định lên lầu thì tiếng khóa cửa vang lên, cánh cửa mở ra, một thiếu niên cao gầy tóc đen, sắc mặt trắng bệch bước vào phòng khách. Nhìn thấy trong phòng khách có người, thân thể cậu theo bản năng cứng đờ. "Ầm" một tiếng, sấm sét nổ tung ngay sau lưng cậu. Khương Thả không tự chủ được cắn chặt môi, hai tay rũ bên người run nhè nhẹ, ngón tay thon dài hung hăng đâm vào lòng bàn tay. Cố Thính sững sờ. Cô đột nhiên nhớ ra, trong nguyên tác đã nói rõ, Khương Thả rất sợ tiếng sấm. Lúc này, không thể để cậu một mình được. Cậu sẽ phát bệnh. "Đứng lại."