Oanh Tạc Thập Niên 70, Nữ Vương Ba Hệ Dị Năng Mang Không Gian
Thiên Nhai Vũ Mộng02-11-2025 08:05:06
"Ông nó, ông nó. Ông hiểu lầm tôi rồi, tôi không có, chắc chắn có người hãm hại tôi, đúng rồi, là con tiện nhân Tô Thanh Tuyết!"
Tô Thanh Tuyết đứng phía sau xem kịch nãy giờ: "Chà, thím Miêu, thím đừng có nói bừa, nếu không sẽ bị trời đánh sét đấy.
Còn nữa, cái miệng của thím có hơi bẩn, nếu thím còn không quản được cái miệng của mình, vậy thì tôi đành phải giúp thím quản vậy." Ánh mắt Tô Thanh Tuyết lúc này trở nên lạnh lẽo lạ thường.
"Là tôi bảo thím dan díu với gã trai già độc thân kia sao? Thím đừng có cái gì cũng đổ lên đầu tôi, tôi có phải cái sọt rác đâu. Tôi không nhận nổi đâu, chỉ là trời tuyết lạnh thế này, sao hai người không sợ lạnh nhỉ? Cũng không biết tìm chỗ nào kín kín một chút, như vậy người ta đã không biết chuyện tốt của hai người rồi."
"Mày..."
"Tôi biết thím muốn nói lời cảm ơn tôi, nhưng không cần đâu, ai bảo tôi là người vừa đẹp vừa tốt bụng, thấy tối qua thím vất vả như vậy nên không cần cảm ơn tôi nhiều, tôi thông cảm cho sự vất vả của thím mà, dù sao cũng đã hì hục cả một đêm, mệt đến ngủ quên tới lúc này..."
Phụt!
Nghe Tô Thanh Tuyết nói, mọi người đều bật cười, không ngờ con bé nhà họ Tô này bây giờ lại lanh lợi đến thế.
Gã trai già độc thân cúi đầu không nói gì, cảm giác tối qua thật là sung sướng.
Cuối cùng, Lý Kiến Hoa và Miêu Ngọc Phương đánh nhau một trận, đòi ly hôn.
Lý Kiến Hoa nói gì cũng không chịu chấp nhận người đàn bà không trong sạch như Miêu Ngọc Phương.
Nhà họ Lý của ông ta không thể mất mặt như vậy!
Mọi người khuyên thế nào cũng không được, ai đến khuyên ông ta, ông ta liền chửi cho người đó một trận.
Dù Miêu Ngọc Phương có cầu xin thế nào, Lý Kiến Hoa vẫn quyết tâm ly hôn, bà ta đã lớn tuổi rồi, nếu ly hôn thì có thể đi đâu được chứ?
Con gái lấy chồng như bát nước đổ đi, bà ta không thể về nhà mẹ đẻ, nếu không sẽ bị anh chị em dâu thiên vị ghét bỏ đến chết.
Dù sao thì bà ta cũng không đi, dù thế nào bà ta cũng đã sinh cho nhà họ Lý ba đứa con, không có công lao cũng có khổ lao.
Lý Thư Tình cảm thấy vô cùng mất mặt, sao cô ta lại có người mẹ như vậy? Sau này cô ta tìm nhà chồng thế nào đây? Người ta vừa nghe cô ta có người mẹ như vậy, ai còn muốn cưới cô ta nữa chứ?
Cô ta thật sự tức đến chết đi được, vốn dĩ cô ta đã nói chuyện với thanh niên trí thức họ La rồi, đến lúc đó người ta sẽ đến nhà cưới cô ta.
Cô ta đâu biết rằng La Tu Viễn vốn chỉ đang đùa giỡn với cô ta, người ta làm sao có thể cưới một cô gái nông thôn như cô ta chứ?
Chỉ là anh ta thấy cô ta ngày nào cũng mang trứng gà đến cho mình, nên mới nói vài lời ngon ngọt dỗ dành cô ta thôi.
Không ngờ con bé ngốc này lại tin thật, cũng quá dễ lừa rồi.
Còn Miêu Ngọc Phương bị Lý Kiến Hoa đuổi ra khỏi nhà, bà ta thật sự không thể ngờ mình lại rơi vào hoàn cảnh này, nghĩ đi nghĩ lại, chắc chắn là do con tiện nhân Tô Thanh Tuyết hại bà ta.
Nếu không thì bà ta làm sao có thể rơi vào tình cảnh này?...
Ăn cơm trưa xong, Tô Thanh Tuyết đang học trong không gian thì cửa nhà lại bị đập rầm rầm.
Cô ghét nhất là bị người khác làm phiền lúc học, người này muốn đi đầu thai sớm hay sao?
Ra đến cửa, cô mở cửa, thấy là Miêu Ngọc Phương liền bực bội nói, không cần phải giả vờ gọi thím này thím kia nữa: "Tôi nói này Miêu Ngọc Phương, bà chạy đến đây làm loạn cái gì? Bà đang làm phiền người khác đấy, bà có biết không?"
"Mày, con tiện nhân chết tiệt, sao mày lại độc ác như vậy? Tối hôm đó chắc chắn là mày đã làm gì tao.
Nếu không thì sao tao lại làm chuyện đó với cái tên già độc thân kia chứ? Mày còn nhỏ tuổi mà đã độc ác như vậy. Mày không sợ bị quả báo sao? Chẳng trách mày từ nhỏ đã không có mẹ, cha cũng chết rồi!"