Thôi kệ, CC, cái tên chuyên gia đào hố này, không hành hạ cô đến chết thì không cam lòng mà.
Kiều Tử Lâm nhắm mắt, lấy ra hai bộ quần áo. Nghĩ lại thì bây giờ mình đến cái túi cũng không có, cầm theo quần áo cũng thừa thãi, cô dứt khoát ném quần áo trở lại vali, rồi nắm lấy vali, thầm nghĩ "Thu!", hành lý liền biến mất không dấu vết.
[Cảnh báo! Cảnh báo! Năng lượng dự phòng của hệ thống sắp cạn kiệt. ]
"Trời ạ! Cậu mà cũng hết năng lượng được à? Hơn nữa tôi chỉ mới ném một cái vali vào không gian mà đã sắp hết năng lượng rồi sao? Cậu mà vô dụng như vậy thì nói cho tôi biết cậu có không gian để làm gì? Thế này chẳng phải là vẽ bánh cho tôi ăn rồi lại không cho ăn sao?"
Hệ thống đổ mồ hôi hột! Ai đó nói cho nó biết, ký chủ nhà nó từ khi nào lại trở nên lắm lời như vậy?
[Thu vật phẩm vào không gian không tiêu tốn năng lượng. Do ký chủ nói quá nhiều, hỏi quá nhiều, CC phải giải thích nhiều nên mới tiêu hao lượng lớn năng lượng dự trữ. ]
CC, cậu chắc là do tôi nói nhiều, hỏi nhiều, chứ không phải tự cậu nói nhiều à?
Kiều Tử Lâm xấu hổ. Hệ thống nhà cô đúng là mặt dày, dám trợn mắt nói dối.
Lần này CC không thèm để ý đến suy nghĩ trong lòng Kiều Tử Lâm nữa, rất "nhân đạo" mà gửi thêm cho cô vài lời nhắc nhở "ấm áp".
[Xin ký chủ chọn chế độ ngủ đông. Nếu năng lượng của CC cạn kiệt, hệ thống sẽ tự động tắt máy. Nếu không có CC bảo vệ tim của ký chủ, ký chủ sẽ nằm liệt trên giường, hoặc là chết chắc. ]
CC vừa nói xong, trước mắt Kiều Tử Lâm liền hiện ra một màn hình trong suốt. Trên đó liệt kê rất nhiều chức năng, mục thứ năm chính là chế độ ngủ đông.
Kiều Tử Lâm đưa tay định chọn chế độ ngủ đông. Nếu CC thật sự tắt máy, thì cô đúng là chỉ còn nước chết.
[Hệ thống nhắc thêm: Ký chủ tốt nhất đừng để Zombie đến gần. Bị cào trúng sẽ bị nhiễm bệnh và biến thành Zombie. Mặt khác, dựa theo tình trạng cơ thể hiện tại của ký chủ, tối nay có 80% khả năng sẽ phát sốt và kích hoạt dị năng trong người. ]
Tay Kiều Tử Lâm dừng lại giữa không trung. Tiếng Zombie đập cửa bên ngoài ngày càng lớn. Cô cũng không muốn dây dưa với CC nữa, bèn nhếch miệng cười, hỏi: "Không còn chuyện quan trọng nào cần dặn dò nữa chứ?"
[Ký chủ tự mình cẩn thận đấy. CC không muốn chết sớm đâu. ]
"Yên tâm đi! Tôi cũng không muốn chết thêm lần nữa đâu." Kiều Tử Lâm nói xong liền lập tức chọn chế độ ngủ đông.
[Hệ thống sắp tiến vào chế độ ngủ đông. Ba, hai, một... ]
Cuối cùng thì thế giới cũng yên tĩnh trở lại.
Kiều Tử Lâm lắc đầu, quay lại phòng khách, nhặt con dao găm bị vứt trên đất lên. Dao dính đầy máu đã khô lại. Cô cầm dao, đi thẳng ra cửa.
Cô liếc nhìn ra ngoài. Sáu con Zombie, phải đối phó thế nào đây?
Tuy CC nói Zombie sơ sinh rất dễ đối phó, nhưng ngoài cửa có đến sáu con, mà mình chỉ có hai tay với một con dao găm. Dù cô có lợi hại đến đâu cũng không thể một nhát giải quyết hết cả sáu con được.
Kiều Tử Lâm nhướng mày, đảo mắt nhìn một vòng phòng khách, cuối cùng quay vào phòng ngủ. Đầu giường có một cây đèn trang trí đứng, cao khoảng một mét tư, một mét rưỡi, thân đèn trông cũng khá chắc chắn.
Cô tháo chao đèn ra, rồi vặn thân đèn rời khỏi đế, cầm thử vung vẩy trong tay.
Ừm! Cảm giác không tệ, rất vừa tay, lại nặng.
Kiều Tử Lâm cầm thân đèn đi ra. Cô nhìn qua mắt mèo, xác định ngoài cửa vẫn chỉ có sáu con Zombie, rồi mở cửa phòng, nhanh chóng lùi lại.
"Gào gào!" Sáu con Zombie phấn khích rú lên, tất cả cùng lao vào phòng.
Sáu con Zombie cùng lao vào một lúc, kết quả là chen chúc nhau kẹt cứng ở cửa không thể động đậy. Thằng bé Zombie là con duy nhất lọt được vào phòng. Nó gào lên những tiếng quái dị, từ từ tiến về phía Kiều Tử Lâm.
Biết thế này, cô đã chẳng mất công đi lấy cái thân đèn làm gì.